Trùng Trùng đi từ từ sang đó rồi tò mò ngồi xổm trước quyểnsách, “Thủy Thư” sau khi chiếu hết ánh sáng thì trên trang sách xuấthiện hình ảnh hệt như màn hình ti vi. Nhìn hình ảnh thì có vẻ đó là nơinào đó của mười châu ba đảo, nhưng nó hoang vắng cực kỳ, ngoại trừ ánhtịch dương tựa máu và vài ngọn cỏ hiu hắt thì chỉ còn lại cánh đồnghoang vu mà thôi. Đây là đâu? Trùng Trùng thắc mắc, lại chờ hồi lâu mà hình ảnh như bị đứng vậy, nàng chỉ đành vỗ mạnh mấyphát lên mặt bên sách. Ngày xưa khi ti vi trục trặc, nàng đều sử dụngcách thượng cẳng chân hạ cẳng tay để ép chiếc ti vi đã sắp “ngủm” phảiráng hoạt động thêm mấy năm nữa, cho đến trước khi nàng xuyên thời gianvề đây nó vẫn còn dùng được.
”Ai đã mở Thủy Thư?” Hình ảnh vẫn đứng, nhưng một giọng nói già nua chợt vang lên, làm hại Trùng Trùng giật thót tim.
Nàng ngó trái ngó phải nhưng trong đại điện không có một ai.
”Nhìn đi đâu đó, ta ở đây.”
Trùng Trùng sửng sốt khi phát hiện giọng nói được truyền ra từ trongquyển sách, hơn nữa hiện giờ nó còn đang bốc lên một làn sương trắngtrông như quyển sách đang bốc cháy vậy. Nhưng làn sương đó chỉ bốc caohơn một thước thì đã biến thành một lão già có chiều cao tương tự, lãoăn mặc rách bươm với chòm râu hoa râm.
”Ông là ai?” Nàng hỏi một cách đề phòng, nghĩ trông lão già này không hung dữ, hơnnữa dáng người cũng nhỏ, nếu đánh với nhau thì chắc nàng sẽ không bịthiệt đâu. Trước đây nàng quá ỷ lại vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575352/quyen-2-chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.