Phía bên kia của kết giới là một đại điện trống rỗng, mấy chụccây cột đá to tướng cùng chống đỡ cho mái vòm ở tít trên cao, mang đếncho người ta cảm giác thiêng liêng lại lạnh lẽo vắng lặng, trông giốngnhư một đền thờ kiểu Tây vậy. Trên mặt đất ngay chính giữa đại diện cómột hồ nước kỳ lạ, hoặc có lẽ đó không phải là hồ nước, bởi vì nướckhông biết phát sáng. Trong đại điện không có vậtchiếu sáng, tất cả đều nhờ vào ánh sáng phát ra từ hồ nước, chỉ nó màlại giúp cho người ta nhìn thấy được rõ ràng mọi thứ, và ánh sáng màTrùng Trùng nhìn thấy khi còn ở bên kia kết giới chính là ánh sáng từ hồ nước này.
“Thủy Thư” là tài liệu sách báo bằngđồng đen, lại nặng chết đi được, lúc nãy Trùng Trùng hấp tấp thì còn ômđược, bây giờ đã mệt đến mức sắp gãy cả tay rồi, vừa trông thấy bên nàyrõ ràng không không có gì nguy hiểm thì lập tức đặt “Thủy Thư” xuống đất rồi bắt đầu đánh giá điện thần một cách tỉ mỉ.
Không có tượng thần, không có bậc thềm cao tới biến thái, cũng không cócửa hay cửa sổ, chỉ có mỗi hồ nước, rõ ràng điện thần này là một chiếchộp bị úp ngược, đính chính lại, đây rõ ràng là một ngục thần mà. Nhưngngười bị nhốt trong đây là ai đây?
Trùng Trùng đếngần hồ nước và ngồi xổm xuống xem, hình như bên trong hồ có thứ gì đógiống thủy ngân. Nàng lấy can đảm đưa tay vào mò mẫm được cái gì đó sềnsệt, còn thấp thoáng chút lực hút nữa, nàng vội rút tay về, sợ bị vậtquái dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575351/quyen-2-chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.