Nhưng tin này đã bị truyền ra ngoài rồi, ba ngày sau, Ma quân ép tới gần Bắc Sơn Vương cung.
Phượng Hoàng đứng ngồi không yên.
Nàng rất sợ Tây Bối sẽ tới, bởi vì trên đời này, nàng chỉ nợ duy nhấtmột mình Tây Bối, hơn nữa hắn mà tới thì có thể trận pháp của nàng sẽkhông trụ được nữa. Nàng, Tây Bối và Ma Vương lớn lên với nhau từ bé, Ma Vương tính tình lạnh nhạt, từ bé đã nghiêm túc ít nói. Mặc dù nàng đãyêu hắn từ tấm bé, nhưng lại không dám đến gần hắn, chỉ tôn sùng hắn,trông ngóng hắn, mến mộ hắn từ xa thôi.
Ngược lại thì nàng vàTây Bối rất thân nhau, thân thiết như huynh muội ruột thịt vậy. Lần nàonghiên cứu cho ra trận pháp nào mới, nàng đều sẽ phấn khởi nói với hắn,vì vậy Tây Bối biết hết đặc điểm và cách phá giải của mọi trận pháp.Người khác không phá được trận của nàng, nhưng Tây Bối thì lại được.
Nếu hắn tới thật thì nàng không còn mặt mũi nào đối diện với hắn, cũng không giữ được trận pháp này nữa.
Nhưng thật may, quân tiền tiêu do thám của Bắc Sơn Vương đưa tin vềrằng người lãnh đạo Ma quân là Mã Tiểu Giáp, lúc này trái tim của Phượng Hoàng mới xem như được thả lỏng, nhưng đồng thời nàng cũng thấy lạ, vìsao Tây Bối không tới vậy? Nếu biết được tin Ma Vương thất thủ, vì saohắn không tới giải cứu?
Nhưng đáy lòng nàng không muốn nghĩnhiều về vấn đề này nữa, chỉ một lòng tưởng rằng Tây Bối phải trông giữTu La Vi Mang nên mới cử Mã Tiểu Giáp tới đây.
Càng lạ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575348/quyen-2-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.