Rắc!
Một âm thanh giòn tai khẽ khàng vang lên, âm thanh ấy như là thủy tinh bị vỡ vậy.
Hoa Tứ Hải chợt bừng tỉnh, tất cả ảo ảnh đều biến mất trong tức khắc,thay vào đó là cảm giác nguy hiểm đang đến gần, mỗi một sợi dây thầnkinh trong cơ thể đều lập tức bước vào trạng thái phòng bị.
Hắn vốn đang mặc cả áo mà ngủ, lúc này lật người ngồi dậy, quay lạithấy Trùng Trùng đang ngủ rất say, cho dù có một ngàn cái không muốnnhưng cũng chỉ đành khẽ lay nàng dậy, “Suỵt —— Đừng lên tiếng, mau mặcquần áo vào.” Hắn khẽ khàng căn dặn.
Trùng Trùng có một ưu điểm hoặc cũng có thể là ưu điểm duy nhất, chính là trong thời khắc quantrọng nàng vô cùng tỉnh táo, sẽ không dài dòng dây dưa, vì vậy nàng đếnhỏi một câu cũng không, chỉ nhanh chóng mặc xong quần áo, nắm lấy tayHoa Tứ Hải.
”Đừng sợ, có lẽ Bắc Sơn Thuần đang giở trò.” Hoa Tứ Hải nhận ra bàn tay nhỏ nhắn của nàng hơi lạnh, còn hơi run nữa, bènnói một cách bình tĩnh: “Ta đã xem thường y rồi, tay chân vậy mà lạinhanh đến thế.”
”Y muốn giết chúng ta sao?” Trùng Trùng bỡ ngỡ.
Cái tên Bắc Sơn Thuần này, lúc chiều vẫn còn trò chuyện về thân thế với vẻ mặt khổ não, muốn tìm kiếm tri kỷ. Mặc dù nàng sẽ không cho rằng Bắc Sơn Thuần là một người ngây thơ mù mịt, nhưng y trở mặt cũng đừng nhanh quá như vậy chứ!
Hoa Tứ Hải cười nhạt, “Có bổn Vương đây,chuyện không đến lượt y quyết định.” Nói rồi ôm Trùng Trùng ra sau lưngmình, một chưởng đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575347/quyen-2-chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.