Bắc Sơn Thuần đỏ mặt đứng ngoài cửa, trông thật giống một thiếu niên xinh đẹp chính trực đang trong thời kỳ trưởng thành.
Hoa Tứ Hải bình thản buông Trùng Trùng ra, ngược lại là Trùng Trùngtrước nay luôn gan dạ đỏ cả mặt, trông dáng vẻ hơi mất tự nhiên.
Bị người khác quấy rầy, tất nhiên nàng sẽ thấy tức tối, đang định hỏiBắc Sơn Thuần rằng sao y vào phòng người ta mà không gõ cửa, nhưng lạichợt nhận ra đây là Vương cung của y, đương nhiên y không có thói quennày rồi, nàng đành ũ rũ cúi đầu xuống.
Nàng đụng chạm phải Thái Tuế hay sao? Không được lên giường thuận lợi với đại ma đầu đã thôirồi, bây giờ ngay cả nói một câu tình tứ cũng bị quấy rầy, đúng là nămhạn mà!
”Bắc Sơn điện hạ, có chuyện gì?” Hoa Tứ Hải hỏi, nét lạnh lẽo không bao giờ tan lại quay trở về mặt hắn.
Bắc Sơn Thuần vơ lung tung đôi tay mình, trên mặt vẫn còn chút đỏ hồngđáng nghi, “Không có gì, ta chỉ muốn nghe Trùng Trùng cô nương nói vềchuyện dưới đáy Biển Chết mà thôi, ta tò mò lắm.”
”Chuyện nàycó gì khó?” Hoa Tứ Hải xoay người lại dịu giọng nói với Trùng Trùng:“Nàng trò chuyện với Bắc Sơn điện hạ, ta đi một chút sẽ về.”
Trùng Trùng kéo tay áo hắn không thả, cảm thấy rất lo lắng khi hắn không ở đây.
”Ta chỉ đi dạo trong lầu Tu Biến, nàng vừa kêu thì ta sẽ về.” Hắn khẽ nói với Trùng Trùng, cũng là nói cho Bắc Sơn Thuần nghe.
Trùng Trùng bịn rịn thả hắn ra, đưa mắt tiễn bóng dáng cao lớn của hắnra khỏi cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575344/quyen-2-chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.