Trùng Trùng co rúm người, không muốn ở lại nữa. Nàng không sao, vì dù sao Nhân đạo và Tiên đạo đã liên minh, Bắc SơnThuần sẽ không tổn hại đến nàng, nói không chừng sẽ còn tiếp đãi chu đáo nữa. Nhưng Hoa Tứ Hải thì khác. Hắn là Ma Vương của Ma đạo, kẻ thù củaNhân đạo và Tiên đạo, nếu vị Bắc Sơn Vương ngoại hình xinh đẹp hồn nhiên nhưng thật chất lại bụng dạ thâm trầm này muốn ám hại Hoa Tứ Hải thìphải làm sao? Thật ra thì khả năng này rất lớn, Hoa Tứ Hảilà ai? Nam tử có một không hai trên đời, cho dù Bắc Sơn Thuần chưa từnggặp hắn thì cũng có thể đoán ra được là hắn qua khí phách và cử chỉ. Đại chiến lục đạo lần hai đang hết sức căng thẳng, giết chết Ma Vương đồngnghĩa với việc rút củi đáy nồi, có thể giải quyết tất cả vấn đề rồi. Gặp được lúc hắn khó khăn, chỉ kẻ ngốc mới không ra tay. Nghĩ đến đây, nàng lại tiến lên trước một bước, định chắn trước mặt Hoa Tứ Hải, nhưng lập tức bị Hoa Tứ Hải kéo về. ”Thì ra là Bắc Sơn điện hạ, thật thất kính, bổn Vương là Hoa Tứ Hải.Hôm nay làm phiền, nếu sau này ngài có đi qua Tu La Vi Mang, Ma đạo chắc chắn sẽ báo đáp.” Hắn nói xong hết mà không chút hoảng hốt, chần chừ. Bắc Sơn Thuần khẽ xoay người lại, ánh mắt ngạo mạn chạm vào ánh mắt của Hoa Tứ Hải. Trong phút chốc, tâm sức từ Vương của hai đạo giao chiến vô số lần. Cuối cùng y cười: “Ma Vương ngài hạ cố ghé thăm là sựvinh hạnh cho toàn thể Bắc Sơn Vương cung của ta. Băng Băng, đưa MaVương điện hạ và tiểu thư Diêu Trùng Trùng đến lầu Tu Biến, bổn Vương sẽ chuẩn bị ngay yến tiệc để hai vị tẩy trần.” Y nói rất hay, hành độngcũng lễ độ, nhưng ánh mắt lại trong suốt lạnh lẽo. ”Cám ơn.”Hoa Tứ Hải như không hề chú ý đến vẻ lớn mạnh này, chỉ khẽ gật đầu,“Nhưng Trùng Trùng bị thương, cần một nơi yên tĩnh để dưỡng lành vếtthương trong vài ngày, may nhờ Bắc Sơn điện hạ chịu dành cho một nơi thế này, quả thật vô cùng biết ơn. Còn lại thì không cần phải phiền thêmnữa.” ”Nếu đã vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh. BăngBăng, truyền Vương lệnh đi, không có sự cho phép thì không một ai đượcra vào lầu Tu Biến. Vấn đề sinh hoạt thường ngày, đích thân ngươi làm.” Y căn dặn, giọng điệu ôn hòa tùy ý làm nổi bật lên phong cách lễ độ mộtVương giả. Thiếu nữ mặc áo trắng tên Băng Băng nọ dạ một tiếngrồi làm động tác mời với Trùng Trùng và Hoa Tứ Hải, sau đó đi trước dẫnđường, thái độ vô cùng kính cẩn. Hoa Tứ Hải lần nữa gật đầu với Bắc Sơn Thuần bày tỏ ý cảm ơn, sau đó nắm tay Trùng Trùng cất bước đitheo, hoàn toàn không để tâm gì đến việc mình phô bày hết đằng sau choBắc Sơn Thuần – kẻ vốn nên là kẻ địch của mình. Tim Trùng Trùng đập thình thịch, nếu không phải vì có Hoa Tứ Hải ở bên thì nàng đã sớm sợ tới lao đầu bỏ chạy rồi. Hắn cũng gan dạ quá đi, biết rõ đây chính là đầm rồng hang hổ đối vớibản thân mình, vậy mà vẫn nhàn nhã như đến chơi nhà bạn vậy. Nàng muốnhỏi hắn muốn làm gì, nhưng ngẩng đầu thấy sườn mặt như được cắt gọt củahắn bình tĩnh khác thường thì nàng lập tức thấy an toàn. Có hắn ở đây,nàng còn sợ gì chứ? Vừa nghĩ nàng vừa nở nụ cười mỉm tươi tắnvới Hoa Tứ Hải đang cúi đầu xuống nhìn nàng, tình ý dịu dàng giao nhautrong ánh mắt, hai người không cần phải nói thêm gì nữa, chỉ đi theoBăng Băng rẽ ngang qua một dòng suối phun, rồi bóng dáng mất dần trongđám hoa cỏ mọc sum suê. Bắc Sơn Thuần ở phía sau nhìn theo bóng dáng biến mất của hai người, vẻ mặt ôn hòa trở nên nghiêm túc, hàng mày nhíu chặt mà đi lại tại chỗ. Chuyện hôm nay vượt quá sự dựđoán của y rồi. Ma Vương và tiểu kiếm tiên của Tiên đạo cùng lúc rơixuống vườn hoa của y. Đối với lời nói nửa thật nửa giả của Diêu TrùngTrùng, y lựa chọn tin tưởng, nhưng với Hoa Tứ Hải, lúc hai người chạmmặt nhau thì y đã nhận ra hắn rồi. Mặc dù Nhân đạo yếu đuối,nhưng trong thiên hạ này có chỗ nào không phải đất Vương, với các nhânvật to lớn của mười châu ba đảo, nhất là vị Ma Vương lớn mạnh vô song,có thể hủy diệt đất trời này, sao y có thể không tìm hiểu cho ra tròđược chứ? Chân dung về hắn, hành động của hắn, người bên cạnh hắn vàhoạt động những ngày gần đây của hắn, thậm chí dạo này hắn yêu thương nữ nhân thế nào, tất cả đều được bẩm báo lại định kỳ từ mật thám của y. Thì ra Diêu Trùng Trùng chính là nữ nhân mà Ma Vương đã yêu! Mặc dù chuyện này chưa đồn ra ngoài, nhưng hôm nay y đã tận mắt nhìnthấy, xem như đã tin rồi. Trước kia y cứ tưởng là mật thám báo sai,đường đường là Ma Vương điện hạ lạnh lùng vô tình mà lại yêu một kiếmtiên thấp kém của phái Thiên Môn sao. Nghe nói ngoại hình DiêuTrùng Trùng chẳng qua chỉ nằm ở tầm trên trung, hôm nay thấy thì quảnhiên đúng vậy, nhưng trên người nàng có một sự nhu mì và hoạt bát khónói thành lời, vừa ngọt ngào vừa trực tiếp, lại dám nhìn thẳng vào namnhân, quả thật khác xa các nữ tử mười châu ba đảo khác, cũng khó tráchMa Vương lại yêu nàng. Nhìn thấy Ma Vương không tự chủ được mà quan tâmđến vết thương của nàng, dành cho nàng tình cảm nồng nàn, lại nhìn haingười đan tay nhau rời khỏi, y tin tưởng chắc chắn rằng nữ nhân nàychính là nhược điểm lớn nhất của Ma Vương. Nếu Ma Vương yêuDiêu Trùng Trùng thật thì sẽ không thể nào không màng đến việc thânthiết ở đây sẽ mang đến nguy hiểm cho nàng, nhưng hắn không hề sợ hãi,có lẽ đang muốn nói với những người xung quanh rằng ai động đến DiêuTrùng Trùng thì chắc chắn sẽ không xong với Ma đạo hắn đâu. Hừ, y sẽ sợ sao? Thật ra lúc mời hai người ở lại, y đã dấy lên sát ý rồi. Lúc nữ nhânkia chạy tới chạy lui mà không hề phòng bị gì, y có rất nhiều cơ hội,nhưng Ma khí của Ma Vương cứ lặng lẽ bao bọc xung quanh nàng, y khôngthể hành động khinh suất được, và mục tiêu của y cũng không phải lànàng. Phải biết rằng một khi Ma Vương chết đi thì tai họa củamười châu ba đảo sẽ được giải trừ, y có thể yên tâm trị vì nơi này, uydanh của y cũng sẽ lan rộng. Nhưng khi sát ý vừa được dấy lên thì lậptức bị Ma khí của hắn phong lại, mặc dù hai người không hề ra tay, nhưng chỉ trong chớp mắt đã giao chiến hết vô số lần, cuối cùng y không thểkhông từ bỏ kế hoạch này. Bởi vì —— y không nắm chắc toàn phần. Một mình Ma Vương có thể chống đỡ ngàn quân vạn mã, nghe nói hắn từngmột mình xông pha Cửu U, đuổi giết đám quân phản loạn. Lúc nghe nói vềchuyện này, y không hề tin tưởng, nhưng bây giờ y tin rồi, bởi vì khi Ma Vương quay lưng lại với y, với công lực mà y vậy mà không tìm được chút sơ suất nào để mình ra tay cả. Vì tình thế không được yên bình trước mắt, y đã cho điều đại quân đến khắp các nơi tại mười châu bađảo, song thủ vệ ở gần Vương cung lại không nhiều, nếu hai người đánhnhau, y sẽ không thể nào thực thi chiến thuật biển người để lấy nhiềuđịch ít. Bản thân y không hề sợ Ma Vương, cũng không sợ tổn thất nhânlực, có chăng chỉ là sợ có lấy cả Vương cung cũng không làm được gì hắn. Hơn nữa nếu ngộ thương Diêu Trùng Trùng, và dựa vào sự say mê của MaVương dành cho nàng thì chắc chắn sẽ huy động cả Ma đạo đuổi quét sạchNhân đạo mất. Nếu y cầu cứu Tiên đạo, có khả năng Tiên đạo sẽkhông chịu giúp, bởi vì Diêu Trùng Trùng này là đệ tử mà Bạch Trầm Hương phái Thiên Môn cưng yêu nhất, nếu thật sự bước đến tình thế đó thì chắc chắn y sẽ trước sau đều là địch, tộc Bắc Sơn sẽ lâm nguy. Xemra nữ nhân này đúng là nhân tố mấu chốt, chỉ một mình mà lại dây dưa với cả hai bên Tiên, Ma đạo, và có lẽ còn tính cả Yêu đạo nữa. Vìvậy y quyết định tạm thời không ra tay, để Ma Vương và Diêu Trùng Trùng ở lại Vương cung một thời gian, cho người âm thầm giám sát. Y muốn xemthử tình cảm của Ma Vương và Diêu Trùng Trùng rốt cuộc là thế nào? Xemthử hai người họ đến đây có phải là chuyện ngoài ý muốn thật sự haykhông? Còn phải nghĩ ra một kế hay để củng cố địa vị của Nhân đạo nữa,nếu đại chiến đến thật, y phải bảo đảm Nhân đạo giành được lợi ích nhiều nhất. Người của Nhân đạo không có pháp lực, không có tu vi, từ xưa đến nay đều bị năm đạo khác khinh thường, xem họ như heo chó cặnbã, mặc người hiếp đáp. Nhưng y nhất định phải xoay chuyển sự thật này,bởi vì Nhân đạo nằm dưới sự thống trị của Bắc Sơn Thuần y, y muốn Nhânđạo được ngồi ngang hàng với năm đạo khác, thậm chí là làm họ phải cúiđầu phục tùng. ”Tuyết Tuyết.” Y nhẹ nhàng thốt ra hai chữ. Cung nữ hơi béo mặc áo trắng kia lập tức vâng dạ, quỳ xuống dưới châny, nhưng y lại lắc đầu vẻ suy ngẫm. Không, y vẫn nên đích thân giám sátđi thôi, pháp lực của Ma Vương cao như vậy, chỉ khi y ra tay thì mớikhông dễ bị phát hiện. Y ngẩng đầu nhìn cảnh sân vườn tựa tiêncảnh này, nhắc nhở mình nhất định không được lỗ mãng, nơi trông như vườn hoa này không những là Vương cung của y mà nó còn là nơi cất giữ bí mật của đại chiến lục đạo, càng là nơi bảo vệ cho sự an toàn của mười châuba đảo. Hủy nó thì thế gian sẽ bị hủy diệt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]