Dịch: Bùm Bùm
05
”Tiểu Hoa, Trùng cô nương đã rời khỏi núi Vân Mộng, trông như muốn đếnTu La Vi Mang.” Tây Bối Liễu Ty xông vào Vương điện Đá Đen mà thậm chícòn chưa chờ bẩm báo một tiếng.
Một tiếng rắc vang lên, tuybóng dáng đang ngồi lẳng lặng trong bóng tối ấy không động đậy, nhưngchum trà trong tay lại bị siết đến vỡ nát, mảnh sứ cứa vào tay làm máuchảy đầm đìa. Song vết thương này chẳng là gì đối với hắn cả, và hắncũng chẳng buồn bận tâm đến nó.
”Nghe theo sự dặn dò củangươi, ta vẫn luôn cho người theo dõi núi Vân Mộng, kết quả sáng nayphát hiện nàng tự mình xuống núi, lưng đeo một gói đồ to, dáng vẻ trôngrất hoảng hốt, hình như là muốn bỏ trốn.” Tây Bối nói tiếp, “Kỳ lạ làđây là lần đầu tiên nàng xuất hiện trong vòng hơn năm dặm dưới chân núi, sau đó thì cứ tại nơi cách bốn, năm dặm xuất hiện một lần, hơn nữa nàng còn chạy lòng vòng quanh Phụng Lân châu, có vẻ như là sợ bị đuổi theo.”
”Nàng đã học được Lưu Tinh Thiểm Mã.” Hoa Tứ Hải nhíu chặt mày.
Mỗi lần nghe được tin về nàng, hoặc là gặp nàng thì tu vi của nàng cũng đều khác xa so với lần trước đó. Cả mười châu ba đảo đều nặng nề vẻchết chóc, chỉ mỗi nàng dồi dào sức sống, cứ như đang thay đổi và trưởng thành qua từng ngày vậy. Nhưng vì sao nha đầu này lại muốn tự ý xuốngnúi, lẽ nào chuyện có người mạo danh hắn tiến đánh phái Thiên Môn đãliên lụy nàng không còn chỗ đặt chân ở Tiên đạo rồi sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575330/quyen-2-chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.