Nếu như bầu trời làtrần nhà thì ngay khoảnh khắc thanh kiếm khổng lồ va vào chiếc vạc thìcả trần nhà như bị nứt toạc ra vậy, ánh sáng xanh lam nhàn nhạt dữ tợncắt bầu trời thành nhiều mảnh, tạo ra âm thanh két két đinh tai nhức óc. Dưới đất thì gió thổi cuồn cuộn, luồng khí lưu mạnh mẽ như muốn xé toạc con người ta ra, còn màn đêm đen không thấy tận cùng thì như có một lỗđen dữ tợn đang hút hết thảy mọi luồng sáng bay bắn tứ tung loạn xạ lêntrên không, sau đó nuốt đến sạch sẽ vậy.
Mạnh gặp mạnh, kiếmmất vạc rơi tạo nên một sức mạnh khổng lồ hất ngã hết đệ tử bát kiếmđang đứng phía xa, dàn binh Mục Dã cũng bị phá giải. Thật ra thì nhữngngười có mặt không ai là không bị ảnh hưởng bởi luồng sức mạnh này, aiai cũng đứng không vững, Hoa Tứ Hải được làn khí đen bao bọc càng là bịđánh bay đến tận điện Tát Tinh, sau khi va mạnh làm đỗ ngã một góc điệnmới từ từ trượt xuống đất.
Hắn không sao chứ?!
Trùng Trùng bị ngã xây xẩm mặt mày mà lòng vẫn lo lắng cho Hoa Tứ Hải,cố gắng gượng dậy rồi hoảng hốt tìm kiếm bóng dáng quen thuộc ấy, nhưnglướt mắt nhìn chỉ thấy tất cả mọi người đều đang cố gắng đứng dậy, vàchiếc vạc đáng sợ ấy rơi ngay trung tâm chiến trường, không còn ánhsáng, không còn sức sống mà im lìm nằm đó, dường như ai vươn tay ra cũng có thể lấy được nó.
”Mau lấy vạc bảo về!” Có một giọng nói yếu ớt vang lên từ sau lưng Trùng Trùng, quay đầu nhìn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575318/quyen-2-chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.