Dịch: Bùm Bùm
Đêm của năm ngày sau, cả đám người đã đến được Phụng Lân châu.
Vẫn còn rất xa mới đến được núi Vân Mộng nhưng đã thấy rõ kiếm khí chọc trời ở phía xa rồi, trong đó còn pha lẫn từng luồng Ma khí mãnh liệtnữa, tất cả đều làm cho một nửa bầu trời bên ấy trở nên sáng chói rựcrỡ, đẹp đẽ hệt như tia cực quang.
Vẻ mặt Bạch Trầm Hươnglập tức thay đổi, vì điều này đã nói rõ là có người của Ma đạo xâm nhậpnúi Vân Mộng, càng huống chi là xét theo trình độ nguy hiểm của kiếm khí và Ma khí thì có khả năng bên ấy đang xảy ra một trận chiến lớn, mộttrận chiến thảm.
Không lẽ nhân vật to lớn pháp lực cao cườngnào đó trong Ma đạo dẫn Ma binh đến tấn công?! Đành là tất cả cao thủđời trước của phái Thiên Môn đều đã mất tích hết vào hai trăm bảy mươisáu năm trước, nhưng bốn đại sư thúc vẫn còn canh phòng trên núi, đệ tửmôn hạ cũng không phải dạng tầm thường, trên núi lại có bày bố trận pháp và kết giới phòng ngự với khả năng phòng thủ cực mạnh, nếu không phảicao thủ tuyệt đỉnh dẫn binh thì sẽ không thể nào tấn công vào dễ dàngđược.
”Nói không chừng tên ma đầu Hoa Tứ Hải ấy đã đích thânlên núi Vân Mộng rồi!” Ba đại chưởng môn nhìn nhau, cả ba đều sinh ra ýnghĩ xui xẻo này, mặc dù không dám chắc chắn nhưng cũng không còn thờigian suy nghĩ thấu đáo nữa, chỉ bất giác gia tăng tốc độ bay.
Trùng Trùng cũng nghĩ như vậy, trái tim nàng chợt đập mạnh như bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575315/quyen-2-chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.