Dịch: Bùm Bùm
03
”Ta không phải chiếc đèn của hắn.” Hình như chiếc đèn biết được nàngđang nghĩ gì, “Ta là bảo vật lưu truyền của Lễ Phật tự, nhưng ngoại trừtổ sư lập phái ra thì không ai có thể cho vời được ta cả, nếu không phải ngươi có mang theo chiếc gương linh vật kia thì ta chẳng thèm cho ngươi vào đây đâu.”
”Ngươi nói gì?”
”Ta nói này, lúc đi vào ngươi không nghe được một tiếng bụp hay sao? Đấy là tiếng ta cho vỡ kết giới, nếu không thì ngươi làm sao mà vào được đây chứ, ngươi tưởngngười của Lễ Phật tự đều là kẻ ngốc hết sao? Lẽ nào bỏ ta ở trong hangđộng như vậy rồi không cho ai canh phòng sao? Tuy hang động này khá kín, người ngoài không dễ gì tìm ra được, và nơi cửa hang cũng viết rõ lànghiêm cấm đi vào, đệ tử bổn tự sẽ không xâm nhập, nhưng ít ra cũng nêncanh phòng chút chứ. Ôi, đại cô nương đây nhìn cũng đẹp đẽ, trông cũnglanh lợi mà sao lại là một kẻ dốt đần vậy? Nhưng đừng có cho rằng đènđây bị nhốt trong này nhé, ta chỉ đang bế quan thôi, bởi vì ta bị thương trong trận chiến lục đạo của năm xưa, vết thương lại quá nghiêm trọngnữa. Đây là kết giới do chính tay ta giăng, lúc nào cũng có thể đi lạitùy ý được, tên tiểu tử Nam Minh kia cứ cách vài ba ngày lại đưa đệ tửđến thăm hỏi ta. Xí, vai vế của ta cao lắm đấy nhé!”
Chiếc đèncứ bô lô ba la không ngừng nghỉ, lúc mắng Trùng Trùng đần, Trùng Trùngthật muốn cầm kiếm đập bể đèn, nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575313/quyen-2-chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.