Dịch: Bùm Bùm
”Bạch đạo huynh, đứa bé này không giống người thường, huynh nên dốclòng bồi dưỡng.” Khi võ trường chỉ còn lại hai người, Nam Minh đại sưnhìn theo bóng dáng đã đi xa của Trùng Trùng, sau đó nói với Bạch TrầmHương một cách nghiêm túc.
Bình thường ông ấy đứng đắn thậntrọng, tuy ôn hòa từ bi nhưng rất ít khi khen ngợi người khác, nên saukhi nghe thì Bạch Trầm Hương ngẩn ra rồi lập tức nói một cách thoải mái: “Chắc chắn là Nam Minh sư huynh đã nhìn thấy thần khí vàng kim của nórồi, đây là thần khí có trong cơ thể của nó, tiếc rằng nó còn lâu mới có thể sử dụng thuần thục được.” Tuy nói là vậy nhưng khi nghe thấy mộtnhân vật thuộc hàng tông sư như Nam Minh đại sư khen đệ tử của mình, ông ta vẫn ngấm ngầm thấy vui sướng.
Lúc ấy bầu trời đầy rẫy sắcmàu, ánh kim lúc ẩn lúc hiện, khi bản thân nhảy lên trên chiếc cầu vồngmới nhận ra là do thần khí lớn mạnh vô song của Trùng Trùng đã hút chặtlấy tất cả chân khí, nhưng Nam Minh đại sư ở dưới đất thì đã sớm thấy rõ ràng, có thể thấy đây quả là sự thâm sâu của pháp lực, hư danh cao thủđệ nhất Tiên đạo này nên nhường lại cho người tài mới phải.
Lại quay lại nhìn bóng dáng của liệt đồ đó thì thấy nàng vừa đi vừa hi hiha ha lôi lôi kéo kéo đảo chủ Lan Trúc, lại nhớ tới việc nàng muốn LanTrúc dạy nàng thuật Trú Nhan gì đó và Lưu Tinh Thiểm Mã thì ông ta lạithấy phiền não, liệt đồ này quả thật không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575310/quyen-2-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.