🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Dịch: Bùm Bùm
  ”Xem ra đây là lời tiên đoán từ ngàn năm trước rồi!” Lan Trúc cảm thấytrống rỗng, da đầu tê dại, quay sang nhìn Bạch Trầm Hương đang lặng imrồi bất ngờ lóe lên suy nghĩ, bèn hỏi: “Bạch sư huynh, sư tôn phái Thiên Môn có để lại lời trăn trối không? Nói không chừng mang ba bí mật đượctruyền từ đời trước từ ba phái của chúng ta ra đối chiếu có thể đoánđược phần nào ý nghĩa của lời tiên đoán, từ đó sớm đưa ra sự chuẩn bị để cứu giúp cho mười châu ba đảo.”
Bạch Trầm Hương nén đau đớnlắc đầu, “Hơn hai trăm năm trước, phái Thiên Môn gặp nạn lớn, sư phụ vàcả các cao thủ đồng phái đồng loạt mất tích chỉ trong một ngày, đến nayvẫn chưa tìm ra lý do, làm sao có trăn trối để lại chứ?” Nói rồi thìnhìn thanh kiếm dài đặt bên mình, lòng nghĩ nếu không phải như vậy thìphái Thiên Môn vẫn còn lớn mạnh, bây giờ còn phải lo lắng vấn đề Ma đạorục rịch hay sao?
Ông ta chưa từng từ bỏ việc tìm kiếm tungtích của các cao thủ đời trước, nhưng đã hơn hai năm trăm rồi mà vẫn bặt vô âm tín, hiện giờ xem ra cơ hội tìm thấy càng mỏng manh hơn rồi.
  May mà cuối cùng đệ tử bát kiếm cũng tập trung đủ, không uổng phí tâmhuyết của ông ta, tiếc rằng tám đồ đệ này tu vi còn nông, Ôn Đạo Ất ngộtính cao nhất chẳng qua cũng chỉ tu đến tầng hai của tâm pháp Thiên Môn, những đệ tử còn lại đều ở tầng một, càng không cần nhắc đến Mã Nghị với thực lực yếu ớt nhất nữa, nàng chỉ mới qua được giai đoạn thoát thai,hoán cốt, còn chưa chạm được đến giai đoạn tẩy tủy, luyện tinh, ngộ đạonữa là. Nhưng nàng tiến bộ thần tốc, thân mang chân khí vàng kim, nếuông ta dốc lòng tôi luyện, nói không chừng sẽ có thể thành tài trong cấp tốc chăng.
Nghĩ đến đây, ông ta chợt nhớ tới một chuyện:“Nhưng trước khi mất tích đột ngột, sư phụ có gửi huynh một chiếc chìakhóa, chiếc còn lại nằm trong tay những người trong nhánh của Dương sưhuynh, lúc ấy người nói rằng, chìa khóa dùng để mở động mật của pháiThiên Môn, nhưng chớ tùy tiện mở nó, trừ phi huynh chắc chắn đấy là thời điểm cần thiết.”
Nhớ lại cảnh tượng của ngày hôm ấy, Bạch Trầm Hương lại nhíu mày.
  Xem ra sư phụ giao hai chiếc chìa khóa cho hai người giữ là vì lo mìnhtrẻ tuổi háo thắng, không bỏ được lòng hiếu kỳ rồi. Mà thời điểm cầnthiết sư phụ nói có phải chỉ hiện tại không? Người sao có thể biết đượcông ta sẽ đưa ra phán đoán lúc nào là “cần thiết”? Bây giờ Dương sưhuynh đã mất rồi, chìa khóa được truyền thụ cho đại đệ tử Vương Bình,phải thuyết phục hoặc ra lệnh thế nào để y giao chìa khóa ra đây?
  Không khí bên trong phòng thiền vốn đã đè nén, ông ta vừa dứt lời thìLan Trúc lập tức vỗ tay hoan hô: “Như vậy thì quả nhiên Suối Miên Diêncó gắn kết chặt chẽ với số phận của mười châu ba đảo rồi. Chúng ta cầnnghĩ cách để ngăn cản Suối Miên Diên tiếp tục thay đổi, tìm ra bí mậtcủa dòng suối, giải cứu cho bá tánh khỏi nguy nan!”
Nàng vốn là người lạc quan, tuy lúc đến đây vẫn còn u sầu, lúc này biết được SuốiMiên Diên có liên quan đến số phận của mười châu ba đảo, còn biết đượchai phái lớn khác trong Tiên đạo chắc chắn sẽ dốc toàn lực tương trợ thì lập tức tràn trề lòng tin.
”Hay là muội và Bạch sư huynh lậptức về núi Vân Mộng một chuyến xem phái Thiên Môn có bí mật gì không?”Nàng đề nghị, vừa nghĩ đến việc có thể đi cùng với Bạch sư huynh mìnhyêu thầm đã sắp ngàn năm thì nàng rất đỗi vui mừng, nàng cảm thấy chỉcần có Bạch sư huynh thì chuyện gì cũng có thể giải quyết một cách êmđẹp.
”Lan sư muội xin chờ đã.” Nam Minh đại sư chen lời:“Chuyện này vô cùng trọng đại, lại xảy ra đột ngột, cần phải bàn bạc rõràng mới được. Hoa Tứ Hải lãnh đạo Ma đạo đã thu phục được Yêu đạo vàQuỷ đạo, trong tình huống trước mắt thì đó chắc chắn là muốn gây chuyện, vốn hai đạo Tiên và Nhân cũng đã chuẩn bị từ sớm, nhưng chuyện về SuốiMiên Diên e rằng là điềm báo bất lợi cho chúng ta.”
”Nhưng cácsư trưởng mỗi phái đều chỉ để lại vài lời trăn trối lan man, gộp lại thì không đủ nghĩa, hoàn toàn không đưa ra được manh mối gì. Muội nghĩ, tổtiên sáng lập ra ba phái lớn Tiên đạo chắc chắn biết về chuyện này, tiếc rằng họ đã hy sinh trong trận đại chiến lục đạo rồi, bí mật to lớn nàycũng theo đó trở thành nỗi băn khoăn chôn vùi thiên cổ.” Lan Trúc đứngdậy, đi qua đi lại trong phiền nhiễu, “Sư phụ muội nói, khi Suối MiênDiên chuyển biến xấu, muội có thể thông báo cho hai phái lớn còn lại; sư phụ của Nam Minh sư huynh cũng có nói như vậy. Vì vậy có thể suy đoáncó khả năng hậu nhân của ba phái đều tự nắm một phần giải đáp trong bímật tuyệt đối này, nếu hợp cả ba lại, nói không chừng có thể giải đượcbí mật, cho nên chuyện cần làm trước mắt chính là tìm xem sư phụ củaBạch sư huynh đã để lại cái gì. Tất nhiên đây chỉ là phỏng đoán màthôi.”
”Huynh không hề biết năm xưa sư phụ đã để lại cái gì, có lẽ có liên quan đến Suối Miên Diên chăng?” Bạch Trầm Hương mãi nhíumày, cứ luôn cảm thấy trong tim có gì đó đang cuộn trào, nhưng lại không biết là gì, lúc này bỗng nhớ ra thì vội nói: “Ngược lại huynh có mộtchuyện muốn thỉnh giáo Lan sư muội, muội nói tình hình Suối Miên Diênđều được ghi chép lại rõ ràng, vậy thì thời gian bắt đầu cạn nước cụ thể của hai trăm năm trước là ——?”
Lan Trúc không biết Bạch TrầmHương hỏi điều này để làm gì, nhưng sau khi suy nghĩ thì vẫn trả lời:“Là mùa hạ mùng mười tháng năm của hai trăm bảy mươi sáu năm trước.”
  Bạch Trầm Hương cứng người lại, tuy vẻ mặt bình tĩnh nhưng môi đã không còn sắc máu, chỉ nói một cách chậm rãi: “Lẽ nào việc sư phụ huynh mấttích có liên quan đến Suối Miên Diên? Họ cũng mất tích vào tháng năm của hai trăm bảy mươi sáu năm trước, nhưng thời điểm ấy đã là mười bảytháng năm rồi. Nếu thật sự có liên quan với nhau, vậy trong bảy ngày này đã xảy ra chuyện gì?”
”Hả? Cách nhau gần quá đi! Mùng mườitháng năm, Suối Miên Diên xuất hiện vấn đề; mười bảy tháng năm, các sưthúc sư bá của phái Thiên Môn mất tích; ba ngày sau tức hai mươi thángnăm, Suối Miên Diên trở lại bình thường —— lẽ nào đúng là có liên quanvới nhau?” Lan Trúc mở trừng đôi mắt xinh đẹp, “Nhưng không ổn, chuyệnvề Suối Miên Diên năm ấy, bọn muội không hề để lộ ra ngoài, và trên đảocũng không có bất kỳ ai khác mà!”
”Ắt hẳn dòng suối này là một dòng chảy chứ?” Bạch Trầm Hương vội hỏi.
  Lan Trúc gật đầu: “Là dòng chảy, nhưng đảo Thương Hải cách xa đất liền, chắc đầu nguồn suối cũng ở trên đảo chăng? Lẽ nào các sư thúc sư bá của phái Thiên Môn đã cứu giúp dòng suối này ở một nơi khác? Nhưng làm saohọ lại biết được?”
”Đây có lẽ chính là bí mật mà phái Thiên Môn nắm được.” Nam Minh đại sư nói: Suối Miên Diên là kỳ cảnh trên thếgian, cũng giống như rừng đá của Lễ Phật tự và núi Vô Cùng của pháiThiên Môn vậy, tất cả đều không hoạt động theo lẽ thường, nói khôngchừng nước suối chảy sâu dưới lòng đất, thông với nguồn nước ở những nơi khác chăng.”
”Lẽ nào chuyện các cao thủ của phái Thiên Môn mất tích có liên quan đến Suối Miên Diên?” Bạch Trầm Hương lẩm bẩm, “Và bímật về Suối Miên Diên có liên quan đến đại chiến lục đạo nhiều năm vềtrước không?”
”Đoán cũng vô ích, theo lão nạp, chúng ta vẫn nên đích thân đi xem.” Nam Minh đại sư nói, “Nhưng lão nạp cho rằng, ngườibiết chuyện đừng nên quá nhiều, chỉ ba người chúng ta là đủ rồi, hơn nữa hành trình nên theo thứ tự Suối Miên Diên trước, núi Vân Mộng sau, haivị thấy thế nào?”
Lan Trúc tất nhiên không có ý kiến, Bạch Trầm Hương thì tuy không muốn người ngoài phái nhúng tay vào chuyện trongphái, nhưng vừa nghĩ tới sư phụ đã mất tích và số phận của mười châu bađảo thì cũng thấy hành động này là bắt buộc, bèn gật đầu: “Không đượcchậm trễ nữa, chúng ta sắp xếp rồi mau chóng khởi hành thôi.”
Ba chưởng môn của ba phái lớn đã nhất trí, đang muốn đứng dậy sắp xếp ổn thỏa chuyện của mỗi phái thì nghe thấy một tiếng động lớn bên ngoài,một đệ tử Lễ Phật tự hấp tấp vội vã chạy vào phòng thiền, sau vài tiếnggõ cửa có lệ, chưa đợi Nam Minh đại sư trả lời đã xông thẳng vào.
”Hoảng hốt chuyện chi?” Nam Minh đại sư nhíu mày nhưng không hề nổi giận.
  ”Thưa phương trượng, đại sư huynh Huyền Phong và —— và Mã Nghị sư đệcủa phái Thiên Môn tỷ võ, bây giờ không dừng lại được nữa! Xin phươngtrượng mau đi xem xem, mong —— mong phương trượng cứu giúp!”
Nam Minh đại sư giật mình, còn chưa phản ứng thì Bạch Trầm Hương đã giành trước một bước, vội vã lao ra khỏi cửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.