Dịch: Bùm Bùm
”Bạch sư huynh ——” Lan Trúc hồng cả mắt vì vẻ nghiêm khắc của Bạch Trầm Hương, “Cấm túc đệ tử của quý môn, huynh oán trách muội là đúng, nhưngmuội không hề có ý muốn tống họ vào ngục hoặc là cưỡng ép xóa bỏ kí ứccủa họ. Phái Thiên Môn và Ẩn Lưu đều thuộc ba phái lớn của Tiên đạo, sao muội có thể làm ra những chuyện thế này chứ! Bọn muội chỉ bàn bạc xemcó nên nói chuyện Suối Miên Diên cho Bạch sư huynh và Nam Minh đại sưbiết hay không. Đây là chuyện trọng đại, chẳng phải là cần được bàn bạckỹ lưỡng với các đường chủ, sau đó bẩm rõ với tổ tiên còn linh thiêngsau đó mới quyết định được sao?”
”Bạch đạo huynh chớ vội, Lansư muội làm vậy chắc chắn có chỗ khó nói, không biết Ẩn Lưu đã có kếtluận thế nào rồi?” Nam Minh đại sư hòa giải.
”Muội đã nói rồi,dòng suối này là bí mật không được để lộ ra ngoài, hiện giờ tình thếnguy cấp nên bọn muội mới quyết định nói ra, cầu cứu viện với Lễ Phật tự và phái Thiên Môn.”
Nói bí mật ra để cầu cứu viện?
Vậy có nghĩa là họ biết bí mật này rồi sẽ không vướng bận gì nữa?!
Sớm biết Ẩn Lưu nghiên cứu chuyện này thì họ còn chạy cái gì nữa chứ?Đám thần tiên này cứ không tốt ở chỗ này, lúc nào cũng bày ra vẻ thiêncơ bất khả lộ, họ không biết rằng giao tiếp không thông suốt nhau rất dễ gây ra hiểu lầm hay sao? Trao đổi thông tin mới là cách làm thành thụcnhất của thần tiên đấy!
Trùng Trùng thở phào nhẹ nhõm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575305/quyen-2-chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.