🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Rõ ràng là không hềngờ rằng nàng sẽ đột ngột tấn công nên sau tiếng kêu thể hiện sự kinhngạc, đối phương cũng rút kiếm ra chống đỡ, một vầng sáng lam đậm quétqua không trung.
Ba ánh kiếm quang va chạm nhau trên khôngtrông đẹp vô cùng, nhưng lại không hề gây ra tiếng động va chạm mạnh màquấn lấy nhau như bánh quai chèo, tạo cảm giác chúng không hề có sátkhí, ngược lại còn rất thân thiết với nhau nữa.
Trùng Trùngngẩn ra khi thấy kiếm quang này rất quen, nhưng nàng chưa kịp nhớ ra thì đã thấy gan bàn tay tê tê, Khước Tà Song Kiếm tuột khỏi tay, chúng bayđi rất xa, chuôi kiếm còn bắn ra ánh sáng tựa như sao băng vậy, và bayđồng thời với chúng còn có cả kiếm của đối phương nữa.
”Lục sư huynh!”
”Thất sư muội!”
”Ối, thần kiếm!”
”Đuổi theo!”
  “Địch ta” rối loạn như tơ vò, cả hai chỉ luống cuống cho nhau một cáiliếc mắt rồi lập tức lần đuổi theo kiếm quang. Bạch Trầm Hương đã nhiềulần nhấn mạnh rằng chúng là vật còn quan trọng hơn cả mạng sống, tuyTrùng Trùng không quá tán thành, nàng vẫn luôn cảm thấy mạng sống củamình quan trọng hơn tất thảy, nhưng hai thanh kiếm ngắn ấy chính là vậtcó thể giữ được mạng sống của nàng.
May mà ba thanh thần kiếmkhông bay quá xa, hai người nắm tay nhau bay đi, chỉ trong chớp mắt đãđuổi kịp chúng. Vừa đến nơi đã thấy Diệt Hồn Kiếm của Ôn Đạo Ất cắm ởchính giữa một mảnh đất ngập nước, Khước Tà Song Kiếm thì bay vòng quanh nó, ba thanh kiếm cứ ù ù mãi, dường như chúng đang chơi rất vui vẻ.
  Trùng Trùng bước nhanh đến cầm lấy Khước Tà Kiếm, hai thanh kiếm ma sát mạnh vào nhau làm lửa bắn tung tóe hồi lâu rồi mới dừng lại: “Hai thanh kiếm tàn không nghe lời chúng mi, không có mệnh lệnh của ta mà cũng dám tự mình chạy đi chơi với bạn bè? Muốn chết hả? Có tin ta lấy đá ChânHỏa nung chảy bọn mi không?”
Ôn Đạo Ất trợn trừng mắt nhìn Trùng Trùng, y cẩn thận lấy Diệt Hồn Kiếm về cất kỹ.
  Sư phụ nói tám thanh thần kiếm này là thần khí trời cao để lại, thàrằng mình chết cũng phải bảo vệ chúng. Bình thường bọn họ rất yêu thương chúng, không chỉ ngày nào cũng lau chùi mà ban ngày mang theo bên người cũng rất cẩn thận, ban đêm khi ngủ còn phải đặt chúng lên giá đỡ đặcchế bằng gỗ đàn hương.
Không một ai ngày nào cũng tiện tay vứtthần kiếm lung tung, dùng chúng gọt trái cây, đốn củi, xem chúng nhưkéo, còn lúc còn ném chúng như phi tiêu, mà bây giờ còn ma sát chúng vào nhau, chẳng sợ lưỡi kiếm bị thương giống như Trùng Trùng cả.
Trùng Trùng nhìn thấy vẻ mặt không thể tin nổi của Ôn Đạo Ất thì biết yđang nghĩ gì, bèn tiến lên một bước, chỉ vào Diệt Hồn Kiếm rồi nói:“Thần kiếm là vật có trí tuệ, chúng giống như trẻ con vậy, suy cho cùngvẫn là sắt thép cần phải mài giũa, phải có người dạy dỗ, răn đe chúng.Người ta hay nói yêu cho roi cho vọt, các huynh cứ mãi yêu chiều chúngnhư vậy, rốt cuộc là người đang dùng kiếm hay là kiếm đang dùng người?”
”Nhưng sư phụ nói ——”
  ”Con người sư phụ rất tốt, dáng dấp cũng không tệ, nhưng có lúc nóichuyện thì lại giống như là —— thôi, huynh hiểu ý muội là được rồi. Theo ý của sư phụ thì như vậy thần kiếm đã chẳng phải vật cứu vớt chúng sinh rồi, bởi vì chúng sẽ bị thương mà! Dứt khoát xem chúng như bảo bối giữnúi, chờ người khác tới chiêm ngưỡng đi. Sư huynh, huynh phải hiểu điềunày, một thanh kiếm mà không phát huy được tác dụng của nó thì nó sẽkhông còn giá trị tồn tại nữa!” Nàng nói rất hùng hồn, cố gắng lờ đihành vi không một chút tôn trọng thần kiếm của mình.
NhưngKhước Tà Kiếm bị gãy sau đó được đúc lại cũng được xem như là làm mộtthanh mới rồi, lại bởi vì trong quá trình đúc lại có sử dụng máu củaTrùng Trùng, nên chúng có khả năng hiểu được suy nghĩ của nàng, cũng đãquen với sự đãi ngộ như vậy. Ngoài ra, Trùng Trùng có tâm hồn tự dothoải mái, nhưng qua sự phản ánh của Khước Tà Kiếm thì đó lại trở thànhlinh khí ép người, song thật ra nhất trong thời kỳ cuối giữa thần kiếmvà kiếm chủ, thể theo tình trạng trước mắt thì chỉ có cặp đôi TrùngTrùng là tốt nhất.
”Lục sư huynh, huynh đưa Diệt Hồn Kiếm chomuội, muội dạy dỗ nó giúp huynh. Đúng là không nghe lời quá mà! Dámquyến rũ cặp đôi bảo bối ngoan ngoãn của muội chạy nhảy khắp chốn, khiến chúng rời xa tầm tay của muội.” Trùng Trùng lại tiến lên trước mộtbước.
Ôn Đạo Ất lùi về sau, ngượng ngùng giấu kiếm ra sau lưng, “Không dám phiền đến sư muội, huynh —— huynh —— xin lỗi.”
  ”Diệt Hồn Kiếm của huynh là vật xua đuổi tà ma tốt nhất, nó có thểkhống chế mọi loại quỷ quái, mang nó đi đêm cũng không lo gặp phải maquỷ.” Trùng Trùng học theo giọng điệu nho nhã của Đao Lãng sư thúc,“Nhưng hiện giờ nó chưa được khử sạch lệ khí (hận thù, tà ác),chính khí chưa thức tỉnh hoàn toàn, muội có thể giúp huynh. Nào, để khí trừ tàcủa muội khử giúp huynh.”
”Có lẽ —— có lẽ không cần phiền đếnsư muội đâu.” Trong phút chốc Ôn Đạo Ất không tiêu hóa kịp lời nói củanàng, lại không dám đột ngột thay đổi thái độ với thần kiếm, sợ hãi quábèn chạy đi trốn. Diệt Hồn Kiếm cảm nhận được suy nghĩ và “sát khí” hùng mạnh từ kiếm chủ của Khước Tà Kiếm nên cũng rung ù ù bày tỏ sự hoảngsợ.
”Đừng sợ, Băng Ma Đao của Ma Vương cũng từng bị muội némxuống giếng rửa sạch mùi máu tanh rồi, một Diệt Hồn Kiếm nhỏ nhoi thì là gì chứ.” Nữ ma đầu tiếp tục vươn móng vuốt ra.
Vừa nghe thấy tên Hoa Tứ Hải thì đầu óc đang bị Trùng Trùng tra tấn của Ôn Đạo Ất lập tức tỉnh táo lại.
  ”Sư muội, thân thể của muội đã bình phục hoàn toàn rồi sao? Do ma đầukia chữa trị giúp muội hay sao?” Y chuyển đề tài, kết quả khá thànhcông, bởi vì vừa nhắc tới Hoa Tứ Hải là trái tim của nữ ma đầu liền mềmoặt đi.
Đúng vậy! Hắn đã giúp nàng, hắn cứ luôn giúp nàng, ngay cả khi hắn trúng phải kế mượn đao giết người của Mao Lư, ngay cả khinàng cứ luôn vô ý cản trở công việc của hắn, mà hắn vẫn cứ giúp nàng,thậm chí là xả thân vì nàng, đây không phải yêu thì là cái gì chứ?!
  Ôn Đạo Ất thấy Trùng Trùng mỉm cười thì tưởng là nàng vui vì được bìnhphục, bèn vội nói: “Sư muội mới bình phục không nên quá lao lực, hay làchúng ta tìm đường trước rồi mới tính xem bước tiếp theo nên làm gì được không?”
Sư huynh nói chí phải, quả nhiên là người bình tĩnh lý trí, phải tìm đường trước. Đúng rồi, đường đâu? Đường!
  Trùng Trùng hoảng hốt vội vàng nhìn ngó xung quanh, nhưng chỉ nhìn thấy cảnh vật như đúc của đầm nước, mà dấu chân của Hoa Tứ Hải thì biến mấtkhông thấy tung tích!
Lúc nãy nàng và lục sư huynh tưởng đốiphương là kẻ địch, chưa suy nghĩ thấu đáo đã ra tay tấn công lẫn nhau,nhưng bởi Khước Tà Kiếm và Diệt Hồn Kiếm đều là thần binh bát kiếm, quen biết hơi thở của nhau, khôn ngoan lanh lợi như nhau, bèn rủ nhau bay về một phía chơi, mà hai người họ lại sốt ruột đuổi theo, sau đó để lạcmất dấu chân của Hoa Tứ Hải, dẫn tới kết quả bị nhốt tại nơi này của bây giờ.
Làm sao đây? Núi Cổ Quái, đầm Mạc Sân biến đổi thấtthường, địa hình phức tạp, nàng với lục sư huynh là một cặp siêu mùđường, đi trên con đường chính mà cũng lạc đường, hiện giờ ở trong đầmchẳng phải là sẽ bị nhốt đến chết hay sao?
”Sao vậy, sư muội?”Ôn Đạo Ất không hiểu vì sao gương mặt hồng hào của Trùng Trùng thoángchốc trở nên trắng bệch, bèn cất tiếng hỏi.
Lúc sư muội bịthương có dùng tâm ngữ bảo y đến đảo Thương Hải đưa thư, tuy y không yên tâm nhưng y biết xưa nay vị sư muội này rất mưu trí, nàng làm vậy chắcchắn là có ý nghĩa sâu xa nào đó, nên y đã tự động rời khỏi.
Nhưng muốn đến đảo Thương Hải thì phải tìm được con đường bí mật, nếukhông thì sẽ phải vòng qua núi Cổ Quái, đầm Mạc Sân, y cứ đi mãi sau đóthì lạc đường. Rõ ràng y đã đi theo mặt trời, mặt trăng và ngôi sao rồimà, sao lại thế được? May mà trời rủ lòng thương để y gặp được sư muội,nhưng nhìn mặt nàng, hình như cũng không chắc chắn rằng sẽ tìm đượcđường đi.
”A, Vạn Sự Tri và A Đẩu đâu rồi?” Trùng Trùng bỗng nhớ ra.
  Ôn Đạo Ất rụt người lại, sợ sư muội nổi giận sẽ giết người, vừa ngẩngđầu đã thấy ánh mắt sắc bén của nàng, y không dám giấu diếm nữa, bèn nói một cách ấp úng: “Bất cẩn —— bất cẩn để lạc mất nhau rồi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: dmca@truyentop.net

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.