Dịch: Bùm Bùm
Cửu Mạng lẳng lặng đứng ở một bên, ánh mắt xoay quanh mỗi Trùng Trùng,chỉ mong sao được đi lên cướp Trùng Trùng về bên mình, lúc này nghe thấy Mao Lư nói như vậy, y vội vã chạy lên đưa hai tay ra, trực tiếp đòilinh dược của Mao Lư.
Mao Lư thở dài: “Ôi ôi, Tiểu Cửu ngươi đừng nóng lòng mà, ngươi ép gần như vậy, ta làm sao lấy được thuốc đây?”
Cả người nó trống trơn không có lấy một chiếc túi, ai ai cũng khôngbiết linh dược của nó lấy từ đâu, thậm chí Tây Bối còn liếc nhìn miệngnó nữa, nhưng chỉ thấy mỗi răng cửa, không thấy nó nhổ linh dược ra. Mànếu đúng là nhổ từ miệng nó ra thì Tiểu Hoa sẽ đút cho Trùng Trùng nuốtchứ? Nghĩ thôi cũng thấy buồn nôn rồi.
May thay con lừa nàykhông làm vậy mà lùi về sau mấy bước, cả người rung lắc dữ dội, ngoạitrừ vô số hạt nước bị nó vẩy ra, còn có mười mấy viên thuốc. Nhưng chúng không rơi xuống đất mà bay lơ lửng trên không như mười mấy con đom đómđỏ vậy.
Cửu Mạng meo một tiếng vơ lấy tất cả, trải ra trong tay rồi đếm, quả thật có mười mấy viên thuốc. Mỗi viên đều có lớp màng nhưsáp mà không phải sáp bao quanh, chính lớp màng này đã phát ra ánh sángđỏ nhàn nhạt, hình như nó là lớp màng bảo vệ cho viên thuốc.
“Ma Vương điện hạ, đây là đan hộ mệnh tiểu thú tinh luyện suốt cả đờinày, bây giờ dâng tặng toàn bộ cho ngài xem như lời xin lỗi của Yêu đạobọn ta. Chỉ cần ngài tìm được Huyền Hoàng Châu trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575277/quyen-2-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.