Dịch: Bùm Bùm
“Không có gì đáng ngại, Long lão đại đã gieo giống yêu độc vào ngườinàng.” Hoa Tứ Hải nói với giọng vững vàng, không mang một chút tình dụcnào.
Hắn cố ý nói cho bâng quơ hời hợt, nhưng hàng mày lại nhíu lại, bởi vì hắn không muốn Trùng Trùng phải sợ hãi, thật ra tình trạngcủa nàng vô cùng nghiêm trọng.
“Nghĩa là gì? Yêu độc -- còn cógiống nữa? Lẽ nào yêu độc còn muốn đơm hoa kết trái trên người ta?”Trùng Trùng đờ người, cũng không còn thời gian nghĩ đến những thứ lungtung nữa.
Lúc ấy bởi nàng dùng sức quá độ mà lăn hết mười mấyvòng dưới đất, chỉ thấy có thứ gì đó ghim vào đùi trái, cảm giác đau đókhiến con người ta không rõ là đau ở đâu, nhưng nó cứ truyền từ dây thần kinh đến não, khó chịu cực kỳ.
Nhưng lúc ấy nàng một lòng muốn ngăn cản Hoa Tứ Hải sắp tẩu hỏa nhập ma khơi lên sát ý, làm gì còn tâmtrạng lo cho vết thương của mình nữa.
Về sau trong quá trìnhtìm giếng nước, nàng có lặng lẽ chạm vào nơi bị thương, thấy không hềchảy máu, nhưng chỗ trên mông trái quả thật có một mụn nhọt cứng, giốngnhư là bị côn trùng có độc nào cắn phải vậy.
Lúc ấy nàng khônghề bận tâm, không ngờ thứ cắn nàng lại lợi hại như vậy, còn dám để lạigiống, lẽ nào muốn làm tổ trên người nàng hay sao?!!
“Gần nhưvậy.” Câu trả lời của Hoa Tứ Hải suýt nữa làm Trùng Trùng chết khiếp,nhưng ngay sau đó hắn lại nói tiếp: “Ở trong trận không thể nào chữa trị được, nhưng nàng yên tâm, ta chịu trách nhiệm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575265/quyen-2-chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.