Dịch: Bùm Bùm
Tây Bối có cốt cách của các quý công tử, đi đến đâu cũng có tùy tùngvây trước sau, việc vặt chưa từng tiếp tay, cơm ăn áo mặc ngủ nghỉ đilại đều phải là đồ tốt, cho nên tuy Phượng Hoàng thấy lo lắng nhưng saukhi vào trấn rồi vẫn giúp đỡ Mã Tiểu Giáp sắp xếp đâu vào đấy cho mọingười, còn đặc biệt dành riêng căn phòng thượng hạng yên tĩnh sạch sẽtại tầng lầu duy nhất trong hậu viện cho Tây Bối, sau đó bản thân mới có thời gian tắm rửa dùng bữa tối.
Đêm xuống, nàng nằm trêngiường lăn qua lộn lại ngủ không yên giấc, lồng ngực thấy trống trải,trong đầu nhớ lại trăm ngàn cảnh tượng tiếp xúc với Ma Vương, lại có vôsố hình ảnh ảo tưởng hiện ra, đều là những ước ao sâu trong nội tâmnàng, cũng có những cảnh tượng đáng sợ lúc Vương ở bên cạnh những nữnhân khác.
Nàng phát hiện mình có thể chấp nhận được việc Vương sở hữu thân thể của rất nhiều nữ nhân, nhưng lại không cho phép trongtim Vương có tên của một nữ nhân khác, đặc biệt là Diêu Trùng Trùng ấy.
Càng nghĩ càng thấy buồn bực nên nàng dứt khoát ngồi dậy, nhân lúc không có ai mà nhảy lên nóc nhà hứng gió đêm.
Ánh trăng sáng trong chiếu rọi xuống con đường nhỏ trước cửa quán trọ,bóng đêm yên tĩnh đẹp đẽ như vậy, chỉ có tiếng kêu của côn trùng về đêm, đây ắt hẳn là buổi đêm tốt đẹp nhất, nhưng nàng lại cảm thấy hoang mang khó hiểu, hình như có gì đó đang ngày càng đến gần nàng.
Mà ngay vào lúc này, nàng bỗng sinh lòng cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575261/quyen-2-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.