Giọng điệu nàng thoáng chốc trở nên dịu dàng, như cơn gió ấm thoảng qua timhắn, nhưng lập tức lại lần nữa vui vẻ trở lại, “Ta cho ông chủ Uông ănmột bữa cơm, bảo sau này ông theo ta đi, quán trọ nát bươm của ông dứtkhoát làm chuồng ngựa thì được, chứ chẳng hề ở được, sau này ông đổi tên thành tiểu nhị Uông, nói rõ là làm người hầu của ta. Ông ta đương nhiên không chịu, ta đang khuyên ông ta thì có một thương khách mới đến TụQuật châu lần đầu bước vào quán, trực tiếp đưa ngựa vào trong hắc điếm,còn nói với ông chủ Uông: Tiểu nhị, chải ngựa cho ta! Ha ha, lúc ấy mặtcủa tiểu nhị Uông trước tiên là đỏ lên, sau đó thành trắng, kế đó biếnxanh, tiếp đó qua xám, cuối cùng đen kịt. Nghiến răng hết hồi lâu, ôngta cũng phải đứng lên dắt ngựa đi, chàng nói có buồn cười hay không.” Thủ hạ của mình bị người khác giày vò như vậy, Hoa Tứ Hải phải khôngcảm thấy buồn cười mới đúng, nhưng hắn không hề để ý rằng khóe miệngmình đang cong lên một cách đẹp đẽ, Ma Vương chưa từng cười lần thứ haimở lòng vì một đệ tử cấp thấp của phái Thiên Môn, hắn càng không để ýrằng sự nghịch ngợm của Trùng Trùng lại khiến hắn nảy ra một chút ý định muốn dung túng cho nàng.
Nhưng nụ cười này chỉ giữ được một giây, áng mây đen vẫn luôn đè éptrong lòng làm hắn lập tức đanh mặt lại, nhớ tới hiện thực.
Ý của nha đầu này là nàng không chỉ muốn chiếm đóng con đường quantrọng của Tụ Quật châu, mà còn muốn xây Khoái Hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575228/quyen-2-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.