Ngay tức khắc, hắn hơi ngây ra, quay người nhìn xung quanh. Nha đầu đó theo đến đây từ lúc nào? Làm thế nào qua được phòng tuyếncủa Mã Tiểu Giáp? Lần này không phải là tiếng gọi trong tâm, hắn cảmnhận được rõ rõ rành rành, đó là giọng nói của nàng.
Nhưng mà, bị thủ hạ của hắn phát hiện, họ sẽ xem nàng là gian tế, không hỏi phải trái đúng sai thì đã thịt nàng rồi.
Hắn không ý thức được rằng mình quan tâm đến sự an nguy của nàng đếnvậy, không muốn nàng chết đến vậy, thoắt cái đứng thẳng dậy, tập trungMa khí vào đôi mắt, nhìn khắp một lượt trên trời dưới đất, rừng sâu núithẳm―― không có người!
Không phải là nhớ nàng đến thế chứ? Trong đầu lại dám xuất hiện ảo giác không nên xuất hiện nhất. Hơn nữa, Ổ mòng biển là cái gì, hang ổ củamòng biển?
“Đại ma đầu này, hôm nay ta làm cho Tôn nhị gia, ừ, chính là ông chủUông ấy, tức đến sống dở chết dở luôn. Ha ha, mặt của ông ấy trong chớpmắt đã thay đổi vô số màu, thật là đặc sắc quá. Ta cũng không ngờ sắcmặt của một người có thể thay đổi được nhiều lần như vậy đấy, ta nghithủ hạ này của chàng biến từ con gà bảy màu quá. Không thể không nói,lòng khâm phục của ta dành cho chàng như là nước biển mênh mông, chảyliền không dứt, lại như là Hoàng Hà chảy dài, một khi đã phát thì khôngthể vãn hồi, ha ha.”
Đây là thơ ca hay là nịnh hót? Vì sao lời thốt ra khỏi miệng nàng thì ý nghĩa cứ luôn không xác định được như vậy, lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575227/quyen-2-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.