Mặt Trùng Trùng trắng bệch, tảng đá trong tay buông lỏng, cũng mặc kệ BạchTrầm Hương đang trừng mình, len lén nhìn về phía Hoa Tứ Hải. Sắc mặt hắn trắng bệch, mồ hôi chảy dọc theo tóc, quần áo ướt đẫm, quai hàm không ngừng run rẩy, rõ ràng đã sắp kiệt sức rồi, nhưng gương mặtvẫn mang vẻ cực quả quyết lại cực yếu ớt, như là một giây cũng không cho phép mình lơ là, tất cả cũng phải tự mình gánh vác, Trùng Trùng nhìn mà tim cũng thắt lại.
“Tiểu Hoa, mọi người đều ra hết rồi, mau buông tay đi!” Tây Bối Liễu Ty phóng qua một bên vội nói, vẻ thanh tao nhàn nhã lúc nãy không còn chút nào.
Bạch Trầm Hương thấy Trùng Trùng đang ngẩn người, vội vàng kéo nàng qua, bay ra nơi xa.
Hai cao thủ đều nhận ra Hoa Tứ Hải đã hao hết pháp lực, tình hình nguyhiểm, cố tình người khác lại không giúp được gì, chỉ đành mau chóng rờikhỏi, hắn bắt buộc phải dựa vào chính mình để thu về luồng năng lượng đã hòa làm một với kết giới chết.
Lần giải cứu này, Hoa Tứ Hải đã dùng mạng để đánh cược, hắn không chịubỏ rơi thủ hạ của mình, hắn cược với sức mạnh trời đất, tuyệt tình kiêucăng ngạo mạn với bản thân, mãi không chịu cúi đầu. Tuy phái Thiên Mônchỉ là đi “chùa”, nhưng cũng không khỏi thầm cảm động vì hành động này.
Ma đầu này không chiếm thiên hạ thì thôi, chỉ cần hắn xuất sơn thì đãngăn không được sức mạnh, như mối nguy từ cơn lũ vậy, cuốn tới đâu thìmênh mông đại dương tới đó.
Trong mắt những người thuộc Ma đạo, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575204/quyen-1-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.