Trùng Trùng vừa nghĩ vừa đi đến bên vết nứt, chuyển lại lời của Hoa Tứ Hải,thương lượng hai bên đồng ý, cũng không biết đám người bên trong nghiêncứu ra sao, chỉ qua một lúc đã đồng ý. Trùng Trùng đột nhiên có loại xúc động-- muốn làm hai bên đối lập hòahợp, xem ra phải sử dụng kế sách lớn mới giải quyết được rồi.
“Ngài còn gì căn dặn không? Ma Vương đại nhân.” Nàng hỏi Hoa Tứ Hải.
“Bảo người bên trong che lại nhĩ mạch và tâm mạch.” Hắn không nhìn nàng, “Ngươi, cách xa ít nhất hai mươi trượng.” (1 trượng = 3.33 mét, 20 trượng = 66.6 mét)
Lần này Trùng Trùng không hề nói nhảm, ngoan ngoãn nghe lệnh. Nàng biết lần này là ranh giới sống chết, nàng không có sức để giúp đỡ, không gây thêm phiền phức đã không tệ rồi.
Kết giới này như chiếc lồng chắc bền, âm thanh bên ngoài truyền vàotrong có thể sẽ phóng đại gấp mười lần, hơn nữa lại không cách nào tiêutan, Hoa Tứ Hải một đao bổ xuống, người bên trong chắc chắn rất khóchịu, cho nên mới phải che lại nhĩ mạch và tâm mạch chăng?
Nàng chuyển lời xong rồi chạy ra xa thật xa, may mà vòng tròn do nhữngtảng đá chồng chất vây thành rất lớn, nàng còn chưa chạy tới dưới chânđống đá thì đã được hai mươi trượng rồi.
Nhưng mà, trong lòng nàng có chút bất an, cứ cảm thấy chuyện không đơngiản như vậy, chỉ hy vọng Ma Vương đại nhân không bị thương là được.
“Chàng phải cẩn thận đó!” Nàng kêu lên, căng thẳng đến chảy mồ hôi tay, tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Lúc này đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575203/quyen-1-chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.