Hắn cứ to tiếng ồn ào như vậy, mấy sư thúc sư bá trên núi cát cũng xuống tới vùng trũng.
Dương sư bá giả vờ giả vịt ngửa đầu nhìn hồi lâu, nhíu gương mặt già nua lại nói: “Chưởng môn sư đệ đệ xem xem, chỉ chảy một phần, còn một phần lớn chua chảy, e là phải cần thêm máu và nước mắt.” Hắn xấu xa nhìn Trùng Trùng, “Nếu đệ thương cho đệ tử thì chưa hẳn là phải giết nó mới xong chuyện, chặt một cánh tay là đủ rồi.”
Trùng Trùng sợ hết hồn, thầm nghĩ Khổng Tử nói quả không sai ―― thà đắc tội quân tử, đừng đắc tội tiểu nhân, lẽ nào định mệnh đã sắp đặt nàng phải làm Thần Một Tay? Nàng muốn bò dậy bỏ chạy, nhưng đau tới không nhúc nhích nổi.
Lại nhìn Bạch Trầm Hương, đầu tiên là hắn ngây ra, sau đó trở nên tuyệt tình, cắn chặt hàm, mắt sáng quắc, bước bước to lại gần Trùng Trùng, xuyên qua vòng vây khí nóng quanh Mặc Vũ rất dứt khoát, cũng mặc kệ quần áo tóc tai bị đốt cháy, một tay phủ lên đầu Trùng Trùng, tay còn lại vung mạnh xuống.
“Bạch Trầm Hương giết đồ đệ kìa!” Nàng kêu thảm thiết một tiếng, cảm thấy sau lưng lạnh toát, còn tưởng mình trúng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, nhưng lập tức hiểu ra lưng nàng tuy nhiều thêm mấy lỗ, nhưng đó là dấu vết sau khi rút gai ra. Bạch Trầm Hương không có giết nàng, chặt nàng, chỉ rút gai trên lưng nàng mà thôi, bởi vì thủ pháp nhanh, xuống tay độc, ngược lại nàng không đau gì mấy, nhưng đoán là máu sẽ ra nhiều.
“Khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575175/quyen-1-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.