Trùng Trùng không phải là người rề rề rà rà, chuyện đã quyết định rồithì sẽ mau chóng đi làm, hơn nữa còn là loại người cố chấp không đổ máuthì không bao giờ quay đầu. Cho nên nàng lập tức cân nhắc ngay chuyện đi Tụ Quật Châu, nhưng muốnđi thì trước tiên phải ra khỏi cái tầng năm của động Côn Ngô Liên Thiênnày, mà vừa nghĩ đến chuyện của hiện thực, bụng của nàng lại lập tức trở nên không thoải mái.
“Vạn Sự Tri, ngươi có thể gỡ bỏ lực kiềm giữ của Liên Liên Khán không, ta cần đi ngũ tạng luân hồi một chuyến.”
“Ngũ tạng luân hồi? Là nơi nào, vui không?”
“Nhà xí đó, nơi để xử lý đó!” Trùng Trùng lớn tiếng giải thích, nhưng lại ngại ngùng mà nhìn ánh mắt của Vạn Sự Tri.
“Xin lỗi nha, mỹ nữ chủ nhân.” Giọng của Vạn Sự Tri toàn là vẻ xem tròvui, “Ta thuộc loại hình trí tuệ, tiên thuật thì chỉ biết vội vã bỏtrốn, võ lực thì thật đúng là lực bất tòng tâm thôi.”
Nhìn vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác, Trùng Trùng hận khôngthể một cước đạp cho nó thành bánh nhân thịt gà, để lòng gà, mông gà,máu gà toàn bộ đều trộn vào nhau, nhưng bây giờ nàng tốt nhất là khôngnên động đậy, không thì bụng sẽ đau rất dữ dội.
“Hơn nữa ta không thể đi Tụ Quật Châu với ngươi được, bởi vì ta bị giam cầm tại núi Vân Mộng, không được rời khỏi.” Vạn Sự Tri nói tiếp: “Ngươi không cho ta ẩn thân, ta chỉ đành nhẫn nhục một chút làm vật cưng củangươi, ở trước mặt người khác, ta sẽ không nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575127/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.