“Sư huynh!” Bốn âm thanh đồng thời vang lên, họ cũng không ngờ Bạch Trầm Hương lạigiận đến mức không còn khống chế được cảm xúc của mình như vậy.
Mặc Vũ, Đào Hoa, Đao Lãng ba người chia nhau ra tay từ ba phía, ánh đỏđậm nhạt khác nhau bắn ra khỏi tay họ, trong chớp mắt hóa thành muôn vàn sợi tơ đỏ phát ra âm thanh xùy xùy, hiểu ý nhau xông về phía trướcTrùng Trùng một khoảng chưa tới hai mét, chúng vừa tiếp xúc nhau đã khẩn cấp đan lại tạo thành chiếc lưới ánh sáng dày khít, bảo vệ cho TrùngTrùng ở phía sau, mà ở giữa chúng và Trùng Trùng còn có một Ha đại thúcdũng cảm đứng chắn lại.
Nhưng đau đớn khi Khước Tà Kiếm bị hủy đã thấm sâu tận tim Bạch TrầmHương, khiến hắn vô ý sử dụng hết bảy phần công lực. Một cú đánh nàymang theo cơn lôi đình của sấm sét, của trận cuồng phong pha những tiachớp lấp lóe đang xoáy mạnh qua đây!
Công lực của ba vị hộ pháp vốn đã không bằng chưởng môn, cộng thêm việc xảy ra quá đột ngột, nên chỉ một khắc khi chiếc lưới bị trận gió sétđâm vào, nó đã lập tức vỡ vụn, sau một tiếng rít đinh tai, vô số điểmsáng màu đỏ rơi rải rác khắp bầu trời như một cơn mưa ánh sáng. Mà đồngthời, sau khi dẹp bỏ trở ngại, trận cuồng phong với sức gió cực đại củanó cuốn tầng bảo hộ thứ hai là Ha đại thúc lên, hất văng ra xa mấy chụcmét, sau đó tiếp tục lao thẳng về phía Trùng Trùng.
Xong rồi, xong rồi, bị sét đánh thật rồi! Chuyện có cơ suất[1] thấp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575118/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.