Thời gian lặng lẽ, bất giác đã đến nữa đêm, lúc này Tiểu Thần mới tạm thời ổn định lại cơ thể.
Trải qua một phen đấu trí đấu dũng cùng linh hồn kia, sau đó tập trung ở Chánh Điện để nghe Nguyễn Tề phân phó các sự vụ sắp tới, nói không mỏi mệt thì thật không đúng.
Lúc này Tiểu Thần đứng lên, ánh mắt nhìn thẳng đến bức tường đá đối diện, hắn nhẹ nhàng nâng tay phải, lòng bàn tay nắm chặt, ngón trỏ duỗi ra.
Nguyên lực cuồn cuộn trong cơ thể bắt đầu xao động, rồi như vạn mã bôn đằng nhao nhao theo mỗi đường kinh mạch chạy về huyệt Ngư Tế nơi bàn tay. Trong chớp mắt, sáu đoàn Nguyên lực tại Đan Điền bỗng nhiên thiếu mất một đoàn, đồng thời cùng lúc đó, ngón trỏ của Tiểu Thần thình lình rực sáng.
Diu...
Xoẹt... Xoẹt...
Không có bất cứ âm thanh nào cho thấy sự dữ dội của đòn thế vừa rồi, chỉ đơn giản là tiếng xé gió đột ngột, sau đó là tiếng động như thể có ai đó dùng tay đâm thủng khối đậu hũ.
Mở tròn mắt, Tiểu Thần há to miệng nhìn đến lỗ hổng sâu hoắm mà hắn vừa mới "đục" xuyên tấm màng bảo vệ do tiểu trận phòng ngự hình thành, ngay phía sau, tường đá càng thê thảm hơn, vết nứt chạy thành hình mạng nhện tưởng chừng đó không phải là tường đá, mà là bức tường làm từ bột.
- Lợi hại như vậy?
Tiểu Thần không dám tin vào mắt của mình, miệng không ngừng lắp bắp thốt lên.
Đương nhiên càng không để cho hắn kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai/3252202/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.