Trên cơ bản thì động phủ của Tiểu Thần cũng chẳng có nhiều đồ vật như những người khác, tất cả những thứ quan trọng hắn đều mang theo bên mình, bởi vậy ngoại trừ giao phó lại cho chấp sự quản lý nơi ở, thông báo về việc bản thân di dời đến chỗ mới, thì mọi chuyện còn lại Tiểu Thần không còn bận tâm quá nhiều.
Bởi vậy hắn mới không quay trở về thu dọn, mà lập tức cùng lão Long bay đến Vũ Phong.
Sau khi nghe Tiểu Thần đưa ra lời thỉnh cầu, mong muốn ở một nơi yên tĩnh để an tâm tu luyện cũng như tiện cho việc học tập chế tác Pháp khí, Long trưởng lão thoáng trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát, dường như xác định được một chỗ tương đối phù hợp với đề nghị của hắn, lão cười tươi gật đầu, đồng ý không chút khó khăn, đoạn chuyển hướng, điều khiển Mộc Chu bay vòng ra phía hậu sơn.
Tương đối mà nói, hậu sơn của Vũ Phong cũng có thể miễn cưỡng gọi là xinh đẹp, xung quanh bao bọc phương viên vài dặm là khu rừng trúc xanh ngát, với vô vàn chiếc lá nhịp nhàng đong đưa trong gió, dập dìu vang thành những âm thanh du dương.
Gần đó, vài ba con suối nhỏ trong vắt, róc rách men theo bìa rừng, tiếng nước chảy len lỏi qua mỗi gờ đá quyện với tiếng lá trúc...
Tiếng chim chóc réo rắt, tiếng vọng về từ xa của thác đổ!
Tất cả gộp lại, tưởng chừng tạo nên một bản hoà tấu thiên nhiên bất cùng bất tận, khiến ai nấy ở tại đây không khỏi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai/3252201/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.