Cảm nhận được nhãn mục sắc bén của tên thanh niên, Lê Hành đã lờ mờ đoán ra y cần thứ gì của mình, lại nhìn đến sự căng thẳng khẩn trương của mọi người, gã tươi cười sảng khoái cẩn trọng nói từng lời.
- Đại nhân cần thứ này sao? Tốt! Vật này là của ngài...
Cùng với thanh âm phát ra, Lê Hành không chút chần chờ dứt khoát ném luôn chùm quả sang.
Đưa tay đón lấy, tên thanh niên thủy chung không còn giữ được nét hờ hững bình tĩnh như lúc đầu, đang không ngừng ngắm nhìn vật trong tay, tinh thần cực kỳ rạng rỡ.
Nhìn đến thần thái của gã có vẻ rất vui mừng phấn khởi, nhưng mà Lê Hành cũng không dám vọng động quay lưng bỏ đi, sự tình ban nãy đã quá rõ ràng rồi, bọn hắn muốn chạy cũng chỉ là phí công vô ích. Điều cần thiết bây giờ là tên kia cao hứng liền đuổi mấy con ruồi nhặng trước mắt cút khỏi mới thực sự là tốt nhất.
Bất quá chuyện đời luôn không như ý, sau giây lát mân mê chùm quả, tên thanh niên nhẹ nhàng lật tay, bất ngờ xuất hiện một chiếc hộp gỗ màu sắc nâu nhạt không biết từ đâu biến ra, đoạn hắn bỏ vào rồi đột nhiên hộp gỗ lại biến mất. Điều này càng làm tim mấy người Tiểu Thần đập mạnh liên hồi. Chưa kịp định thần trước pháp thuật kỳ diệu kia, lòng Tiểu Thần máy động, da gà da vịt nổi khắp toàn thân, rùng mình hét lớn.
- Tránh nhanh...
Tiếng thét của Tiểu Thần vẫn còn đang văng vẳng thì thân hình hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai/3252125/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.