Trong đại điện Thần Thấm, Nhan Chỉ đứng bên cửa sổ, một hồng phát thiếu niên nhảy đến đeo trên người hắn.
“Tử A Nhan, ngươi vừa rồi mới đi đâu?” Lão già Thần Đế chết tiệt kia thấy ngươi không có ở đây liền đem ta ra khai đao đấy…….. Ô ô.” Hồng phát thiếu niên kia mặc dù thoạt nhìn niên kỉ hãy còn nhỏ, nhưng cũng là người thống trị thứ hai trong long tộc. Hắn chính là người đứng đầu Viêm Long tộc mà Thần Đế vừa mới gọi.
Có lẽ vì trời sinh tính tình y tương đối đơn thuần, nên mặc dù thực lực của y vô cùng cường đại lại đối với Nhan Chỉ nhiều năm qua vẫn rất đỗi hòa thuận, giữa hai người thậm chí còn có chút tình huynh đệ.
Nhan Chỉ bất đắc dĩ tùy Lạc Sa bám trên người mình, chậm rãi nói một câu không hề mang nửa phần nghiêm túc.
“Lão già chết tiệt kia không cần phải để ý đến hắn. Thần tộc bọn họ không có Long tộc chúng ta trợ giúp, thì chẳng làm được việc gì,ngươi không cần tức giận làm chi. Ta mới vừa rồi đi gặp Nguyệt Thần.”
Lạc Sa chớp chớp con ngươi màu lam, nhãn quang trong nháy mắt tràn đầy hưng phấn.
“Ta nhớ được năm trăm năm trước lúc Tiểu Nguyệt Thần ra đời thì mẫu hậu có đi gặp qua. Như thế nào? Phải chăng là một tiểu mỹ nữ? A………”
Trong khi Lạc Sa đắm chìm trong ảo tưởng của chính mình thì Nhan Chỉ ngồi vào bên giường, nhớ lại chuyện tối nay.
Lạc Sa nói không sai, năm trăm năm trước, trong Long tộc hoàng tộc quả thật có người đi thăm tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-the/27729/chuong-2.html