Tối hôm đó, mãi đến mười một giờ Thẩm Vân mới về.
Lấy chìa khoá ra mở cửa, cậu hơi sửng sốt.
Cô gái nhỏ của cậu mặc đồ chuyên dụng để tập vũ đạo ngồi khoanh chân trên thảm vũ đạo, trên tường lắp máy chiếu, đang xem phim điện ảnh.
Thẩm Vân có ấn tượng với bộ phim này, hình như tên là “Nhịp đập trái tim.”
Cậu cởi giày đi đến, tự giác ngồi vào bên cạnh, lười nhác dựa vào người cô, gác cằm lên hõm vai cô, hít nhẹ mùi hương trên người cô.
Phẫn nộ tích lũy cả một ngày cùng cảm xúc tiêu cực dần dần tiêu tán.
Không sao cả, cậu ôm lấy cô, cậu vẫn còn Khương Mạt Mạt.
Chỉ cần cô vẫn ở bên cạnh cậu, cậu có thể luôn tiến về phía trước.
Đúng lúc bộ phim kết thúc, Khương Mạt quay đầu ấn cậu xuống thảm vũ đạo, mượn ánh đèn nhìn cậu chăm chú.
Cậu hai mươi tuổi rồi.
Bớt đi vài phần ngây ngô so với năm mười tám tuổi, nhiều hơn vài phần trầm ổn, đã dần dần có dáng vẻ của Thẩm Vân lớn, chỉ là dưới vành mắt là một mảng thâm sẫm do thức khuya trong thời gian dài.
Cô nhớ lại sáng hôm nay lúc cậu rời đi tinh thần phấn chấn, nhịn xuống nỗi đau như kim châm trong lòng, giơ tay: “Đã nói là tặng quà cho em đâu?”
Thẩm Vân thả lỏng tứ chi nằm thẳng, lười nhác nói: “Trong túi, tự lấy đi.”
Khương Mạt vừa thò tay liền sờ thấy thứ gì đó cứng cứng trong túi quần cậu, cười hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-the-toi-bi-xuyen-qua/2964597/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.