Trần Linh Nhi thấy nàng không lên tiếng thì mỉm cười: "Nam Cung tỷ tỷ, đã lâu không gặp, tỷ với ta trở nên xa lạ rồi." Nói xong, nàng giơ tay ra lắc lắc, trên cổ tay truyền ra tiếng chuông bạc đinh đang.
"Trần Linh Nhi?" Nam Cung Đệ bỗng nhiên nhớ lại nữ tử năm đó quanh quẩn bên Quân Mặc U, nàng còn từng ghen với nàng ta, ai ngờ nàng ta quấn lấy Quân Mặc U là vì muốn lấy được tin tức của Sở Mộ Cẩn.
"Nam Cung tỷ tỷ còn nhớ rõ à." Trần Linh Nhi tươi cười, khuôn mặt căng thẳng đã giãn ra, như một đóa hoa hồng mới nở, xinh đẹp quyến rũ.
Nam Cung Đệ thấy nàng ta như thế, buồn bã trong lòng như biến mất, trong thâm cung đã chôn vùi bao nhiêu thiếu nữ lương thiện ngây thơ?
"Ngươi có chuyện muốn nói với ta sao?"
Trần Linh Nhi im lặng chốc lát, tay đặt ở trên đầu gối siết chặt khăn, nhìn Nam Cung Đệ với vẻ cầu xin: "Nam Cung tỷ tỷ, yêu cầu của ta rất đường đột, nhưng không còn cách nào khác, ta cũng hết cách rồi. Tỷ biết ta là phi tử của Sở Mộ Cẩn, hắn đã chết, ta trở thành phi tần của Sở Mộ Khoảnh, cuối cùng bò lên được vị trí Hoàng hậu, bao nhiêu người không cam lòng, không bỏ qua? Ta không muốn, thật sự không muốn, nhưng không leo lên vị trí này, ta vốn không sống nổi, cũng không bảo vệ được đứa bé của ta. Hiện tại, ta không chịu nổi nữa, tỷ có thể mang theo đứa bé của ta cùng rời đi, cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779597/quyen-02-chuong-73-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.