Hôm sau, Nam CungThiển Trang khi đang xoa cánh tay đau nhức, bỗng nhiên nghĩ đến đêm quabị cô bị Bách Lý Ngọc phạt đứng, vì sao lại nằm trên giường?
Bất chợt mở mắt ra, sắc trời sáng choang, bên cạnh là một mảng lạnh nhưbăng, tâm tình trùng xuống, nhìn chung quanh tìm kiếm bóng dáng Bách LýNgọc, cung điện trống vắng, ngoại trừ cô thì không có một bóng người.
Trong lòng dâng lên sự mất mát, nếu không phải cánh tay đau nhức nhắc nhở côđêm qua không phải là giả, thì cô đã cho rằng là do mệt mỏi nằm mơ rồi.
”Chủ tử, ngài tỉnh rồi?” - Lãnh Sương bưng chậu nước đi vào trong phòng,nhìn Nam Cung Thiển Trang đang thất thần ngồi ở trên giường, từ trong tủ quần áo lấy ra quần áo phải mặc hôm nay.
”Lãnh Sương, ngươi có trông thấy Bách Lý Ngọc không?”
Lãnh Sương mờ mịt, lắc đầu: “Chủ tử, đại chủ tử ở Bắc Thương, thuộc hạ làmthế nào nhìn thấy được?” - Lãnh Sương bật cười, thì ra là chủ tử đangsuy nghĩ về đại chủ tử đến xuất thần.
Nam Cung Thiển Trangcười khổ, thì ra là y còn chưa tiêu cơn giận, thế cho nên đột ngột xuấthiện, rồi sau đó không chào mà đi.
Thay quần áo rửa mặt,cung nữ bưng đồ ăn sáng dọn xong, Nam Cung Thiển Trang nhìn bữa ăn trênbàn, hốc mắt thấy nong nóng, cháo kê, cải củ muối giòn, vài viênthịt. Mặc dù món ăn thay đổi, nhưng cô lập tức có thể nhận ra làBách Lý Ngọc làm, thì ra y không bỏ đi!
”Chủ tử, mới vừa rồi công công Tiểu Đức Tử truyền lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779397/quyen-2-chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.