Cung Từ An, Thái hậu nằm ở trên da hổ, Ứng cô cô đang xoa bóp cho Thái hậu.
”Ai, con đã lớn không nghe lời mẹ.” - Thái hậu thở dài vì những việc phiềnlòng gần đây, bóp bóp huyệt thái dương đang căng đau. Bà già rồi, khôngquản được nữa rồi, chỉ là Nam Cung Thiển Trang kia là cái gai trong lòng của bà, không diệt trừ, trong lòng bà khó an.
”Thái hậu nươngnương, hoàng thượng có tính toán của riêng ngài ấy, ngài cứ tu thândưỡng tính cho tốt, vất vả quá độ, bệnh đau đầu sẽ lại tái phát.” - Ứngcô cô cảm thấy bất đắc dĩ, ở trong cung kinh qua những mưa gió, nàng đãsớm luyện thành một đôi mắt tinh nhuệ. Chân Thiến đó chính là giả bộ,nhưng mà Thái hậu lại yêu thích mà nhìn không ra, nàng đã khuyên nhiều,Thái hậu mất hứng, với Nam CungThiển Trang, nàng lại cảm thấy là một cônương thật tốt, đáng tiếc Thái hậu chấp niệm quá sâu.
”Hừ, hắn sớm bị kẻ hồ mị đó mê hoặc rồi.” - Thái hậu hừ lạnh một tiếng, không vui cau mày.
Ứng cô cô lắc đầu, không nói thêm lời nào, nhưng vào lúc này, Chân Thiếnnhẹ nhàng gót sen bước nhanh đến, ngọt ngào nói: “Thái hậu, người nàochọc ngài mất hứng vậy?”
Ứng cô cô thấy Chân Thiến xuất hiện, khó nhận ra mà nhẹ cau mày, không biết nàng ta đã tới từ bao lâu, Thái hậuưu ái nàng ta, cố ý đặc xá khi nàng ta tới không cần dùng khẩu dụ thôngtruyền.
”Còn không phải là do Nam Cung Thiển Trang kia ư.” - Thái hậu nhất thời luống cuống, đánh mất thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779393/quyen-2-chuong-4-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.