"Ninh đại nhân!"
"Mau gọi người tới đây, Ninh đại nhân ngất rồi!"
...
Một cơn váng đầu ập tới, bên tai như có tiếng vo ve liên hồi.
Ký ức của Ninh Như Thâm vẫn dừng lại ở một giây trước, vừa bước ra khỏi phòng học thì cậu sảy chân ngã cầu thang. Ngay giây tiếp theo, cậu cảm thấy cơ thể mình như bị ai đó kéo lê trên mặt đất, giống như đang kéo xác chết vậy.
Khục! Cậu ho mạnh một cái rồi lập tức mở mắt ra.
Ánh sáng chói mắt dần dịu xuống, phản chiếu vào trong mắt cậu là một bức tường đỏ với bậc thềm bằng đá. Phía xa có một đám người mặc triều phục đang chậm rãi đi qua Ngọ Môn, cứ như là một phân cảnh trong phim truyền hình đề tài lịch sử.
Còn cậu thì đang ngồi ở một khoảng đất trống cách hàng người đó không xa.
Cúi đầu, vươn tay ra.
Thứ lọt vào trong mắt cậu là một bộ quần áo màu đỏ tươi, một khúc cổ tay gầy gò nhợt nhạt thò ra dưới lớp vải.
Ninh Như Thâm xoay lật cổ tay mình.
Cậu ngã chết rồi sao?
Đang mải ngẫm nghĩ, một người đàn ông mặc bộ quần áo màu trắng vội vã lại gần từ phía xa, "Ninh đại nhân!"
Ninh Như Thâm ngẩng đầu lên đánh giá, "Bạch Vô Thường?"
Bước chân của Thái y khựng lại, "..."
Một giọng nói bỗng vang lên ở bên cạnh, "Ngươi ngã hỏng đầu rồi hả?"
Ninh Như Thâm quay sang nhìn, lúc này mới nhận ra có người đang đứng bên cạnh mình. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702609/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.