Ngay ngày hôm đó, Nghiêm Mẫn đi thuê về mười tên hộ viện.
Ninh Như Thâm ngủ bù xong tỉnh dậy, đẩy cửa ra ngoài thì nhìn thấy mười gã đàn ông cao to vạm vỡ đứng vòng quanh viện, ai không biết còn tưởng đang làm phép.
Nghiêm Mẫn giới thiệu: "Đại nhân, thế này đã ổn chưa?"
Ninh Như Thâm vỗ tay, "Rất tốt, rất tốt."
Không biết là do thập đại hộ pháp thật sự có tác dụng, hay là tên trộm kia đã bị cậu hành ra bã, mấy ngày sau đó không thấy tên ấy xuất hiện.
Trái lại thì mấy hôm sau, hoàng cung cho người đem thuốc bổ tới phủ.
Đức Toàn mang theo thánh chỉ đến ban thưởng, hắn cười tủm tỉm rồi hành lễ với Ninh Như Thâm, "Đại nhân phải dưỡng bệnh cho tử tế để chóng khỏe lại. Đừng phụ lòng thánh ân của bệ hạ."
Ninh Như Thâm thầm thở dài, đúng là lòng vua khó đoán.
Lúc đầu mới gặp thì doạ nạt cậu, bây giờ lại vớt cậu lên, còn tặng cả thuốc bổ. Bất kể là làm cho người khác xem hay là xuất phát từ mục đích gì khác, trước mắt xem ra Lý Vô Đình không hề muốn giết cậu.
"Thần cảm tạ ân điển của bệ hạ."
Lúc cậu bái lạy cảm ơn thì cúi đầu xuống, bọng mắt vẫn còn hơi xanh, đúng chuẩn dáng vẻ suy nhược của người bị bệnh.
Đức Toàn hỏi thăm rất thân thiết: "Ôi trời, đại nhân không nghỉ ngơi tốt hả?"
Ninh Như Thâm lắc đầu, "Cả đêm không ngủ được."
"Sao thế? Đã mời đại phu đến khám chưa?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702601/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.