Cho đến khi ra khỏi khu rừng, Lý Vô Đình vẫn không có gì để tặng.
Hắn lạnh mặt không nói lời nào mà đi thẳng.
Để lại hai anh em Lý Ứng Đường phụng phịu ở phía sau.
Ninh Như Thâm nhìn theo bóng lưng đầy chững chạc ấy, mân mê chuỗi hạt ngọc trong tay một cách tiếc nuối, tự an ủi mình: Dù gì cũng là quân vương một nước, không dễ dàng bị bắt bí đâu.
- --
Ngày đi săn thứ nhất kết thúc vào giờ Dậu.
Những con mồi mà thiên tử và bách quan săn được sẽ được thị vệ đếm số lượng và thống kê báo cáo lên trên, cuối cùng thiên tử sẽ chọn ra người giành hạng nhất.
Trên bãi đất trống chất dầy các loại con mồi.
Chúng thần đều sôi nổi vây quanh nghe đếm số lượng, tâng bốc khen ngợi lẫn nhau, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Ninh Như Thâm cũng ôm tay áo đứng xem cùng Cảnh Nghiễn.
Người được ban thưởng đã được quyết định.
Giành hạng nhất chính là Binh bộ Thị lang, được ban thưởng một thanh bảo đao chém sắt như chém bùn. Hắn dập đầu tạ ơn dưới con mắt ngưỡng mộ của tất cả đồng liêu.
Những phần thường khác cũng được nội thị lần lượt tuyên bố.
Ninh Như Thâm thò đầu ra, ánh mắt hơi thòm thèm.
Quả nhiên Lý Vô Đình vẫn không thưởng cho cậu cái gì cả.
Nhưng mà nghĩ lại, lúc ấy người ra tay là Lý Vô Đình, vốn dĩ cậu cũng không giúp được gì...
Cậu đứng ôm ống tay áo.
Đồng liêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702586/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.