Ta không phải là người thích xen vào chuyện người khác nhưng một khi đãquản đến chuyện không liên quan thì sẽ quản đến mức không để ý ngườikhác.
Cũng không biết có phải đời trước ta mắc nợ thằng nhãi Hỏa Tịch này hay không, bị hắn bắt đến Yêu giới rồi bị liên lụy thế này.
Tình hình trước mắt, Yêu giới đương nhiên phát hiện ta cùng Hỏa Tịch là kẻ khác tộc từ bên ngoài trà trộn vào lại còn bắt Yêu vương của bọn họ, Yêu tộc khẳng định không buông tha.
Hỏa Tịch bị thương nặng, một mình ta sao ứng phó nổi với bọn họ được.
Nhưng ta nghĩ, dù Hỏa Tịch không bị thương, cả ta với hắn càng khôngứng phó nổi. Thừa dịp hai mắt hắn nhắm nghiền, ít nhất ta có thể thúcdục huyết chú triệu hồi viện binh từ Ma tộc.
Thường ngày, thằng nhãi này tuyệt đối không săn sóc ta như vậy, càngkhông nói đến hắn bị thương nặng còn cố đứng lên làm lá chắn cho ta. Tađoán chắc vừa nãy bị đập trúng đầu ảnh hưởng đến não khiến thần chí hơimơ hồ.
Nếu hắn đã giúp ta, tuy rằng ta không đủ can đảm thay hắn chắn hai đaonhưng vẫn theo đạo lý che chở hắn, coi như ăn miếng trả miếng.
Tuy nhiên, lần này, ta chưa được phụ tôn chấp nhận mà đã tự mình triệuhồi Ma tộc, lại còn đến Yêu giới để đánh nhau với Yêu tộc, nếu phụ tônbiết, chỉ sợ ta sẽ gặp kết cục cực kỳ tàn nhẫn.
Nhưng mà ta còn chưa kịp suy nghĩ nhiều như vậy, khẽ cắn môi mở cánhcửa không gian thông giữa Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160697/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.