Trước kia ta vẫn hoài nghi không biết mình có phải là con ruột phụ tôn haykhông, thì ra không phải là tin đồn vô căn cứ. Hiện giờ, xem ta bị đámđông huynh đệ Ma tộc đánh đến mức mặt mũi cũng bầm dập như bọn họ thìbiết.
Đánh xong, các huynh đệ Ma tộc chen chúc bỏ chạy. Một người còn sót chútlương tâm không quên cúi đầu với ta, áy náy nói: “Thực xin lỗi côngchúa, chúng ta đều bị ép buộc!”
Điều này ta hiểu được, tại Ma giới này trừ bỏ phụ tôn của ta còn ai dám đốixử cực kỳ tàn ác với ta như vậy. Dù sao trước giờ ta chưa từng bị đánhđến mức mất mặt như thế này!
Một người vốn khoan dung rộng lượng như ta cũng không nhịn nổi xấu hổ và giận giữ, cởi giày ném về phía mặt họ.
Cuối cùng, Lan Hưu cũng không còn thờ ơ, lạnh nhạt nữa, yên lặng thay ta mang giày vào.
Hắn lại chạm vào vết bầm tím trên mặt ta, ta quay đầu đi không để hắn chạm.
Thật ra không phải ta keo kiệt, giận Lan Hưu đứng một bên không ra tay giúpta mà là tay tên xà nhân Lan Hưu này quá trơn mát, chạm vào mặt ta sẽtiêu sưng khiến ta không thể ăn nói với phụ tôn.
Nếu phụ tôn thấy ta bình yên vô sự, chắc chắn sẽ tự mình đánh ta một trận, khi đó sẽ không chỉ mặt mũi bầm dập thôi đâu.
Sự thật chứng minh Lan Hưu cũng là một con rắn hay nghĩ ngợi, thấy tatránh đi, vẻ mặt hắn lập tức trầm xuống, đau lòng nói: “Nàng đang tráchta?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160686/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.