Màu sắc của đồ án phượng hoàng trên trâm gài tóc đã rất đậm, nhìn qua hơi giống màu đỏ thẫm của máu, khiến người khác hoa mắt.
Ta lập tức hoảng sợ, vội hất trâm gài tóc xuống đất, tạo ra âm thanh va chạm trong trẻo.
Lúc này, ánh sáng mà đỏ đậm kia mới tắt.
Ta nghĩ, dù thế nào thì hiện tại cũng cực kỳ không ổn. Trâm gài tóc mà Hỏa Tịch cho ta còn nóng nảy hơn bản thân hắn, đã không bình thường nhiềungày rồi, động một tý là lại nóng bỏng thiêu đốt ta.
Cho dù vật này có quý hơn nữa, ta nghĩ ta cũng không có gan giữ lại. Nếungày nào đó ngủ hơn sâu chút không chừng còn bị nướng chín luôn. Thậtkhông đáng.
Một đêm trước ngày thành thân, Lan Hưu cực kỳ rảnh rỗi thế mà lại đến tìm ta cả đêm.
Ta nói ta đói bụng muốn uống canh rùa, bảo hắn đi nấu cho ta.
Lan Hưu đáp ứng rất sảng khoái, nhưng không đến phòng bếp nấu, vừa saingười bắt hai con rùa sống đến đây vừa sai người chuyển một cái bếp nhỏvào, sau đó nấu canh ngay trong phòng ngủ của ta.
Nhưng khi hắn sắp nấu xong canh rùa, ta lại không muốn ăn nữa.
Lan Hưu cũng không để ý, vừa tự mình nấu canh vừa nói chuyện với ta: “Lưu Cẩm, nàng làm việc gì cũng đều có mục đích rõ ràng.”
Nhìn vẻ mặt của hắn, ta cảm thấy hắn sắp bắt đầu một cuộc nói chuyện cao thâm.
Quả thực, hắn nói: “Như vậy, nàng sai người đi Nhân giới mua đồ dùng cho ngày thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160671/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.