(Một)
Sau lại ta bỏ chạy, chạy mãi chạy mãi cũng chẳng biết mình đã chạy đếnnơi nào, chỉ biết vẫn chạy vòng vòng trong phủ của Hành Xanh.
Ta biết Diễm Thải Cung rất lớn, đến giờ ta vẫn chưa đi hết, nhưng khôngngờ phủ của Hành Xanh cũng lớn như vậy. Hỏa Vượng chết tiệt, dám chơilão tử à! Vốn muốn giảng hòa với Hành Xanh, giờ còn giảng với hòa gìchứ, Hành Xanh không lột da ta đã xem như khách khí với ta lắm rồi.
Xem ra lúc này muốn Hành Xanh đến Diễm Thải Cung nấu cơm mỗi ngày, thật sự là chuyện vô vọng rồi.
Ta chạy đến dưới một tàng cây, quay đầu nhìn lại không thấy Hành Xanhđuổi theo nữa, nhất thời cảm thấy toàn thân mỏi mệt dứt khoát ngồi phịch xuống đất. Trên cây có những đóa hoa nhỏ màu trắng tinh, làn gió nhẹthổi qua, đóa đóa khẽ lay động rơi xuống, cuộn lên một mùi hương nhànnhạt.
Hiểu hiết của ta về các loài hoa rất ít, tính sơ cũng chỉ có mấy loài.Mà cây hoa này vừa khéo lại là một trong số ít loài hoa mà ta biết.
Ta nhớ Lan Hưu từng nói với ta đây là dương hoa. Ma giới chúng ta cũng có loài hoa thuần trắng tinh khiết như thế.
Còn nhớ rõ Lan Hưu cũng đã nói qua, là nữ tử đều sẽ thích dương hoa, bởi vì dương hoa trắng tinh mỹ lệ. Lúc đó ta liền hỏi, vậy vì sau phía sauhoa viên của Phụ Tôn, ngọn núi phía sau Ma điện cũng trồng dương hoa,hay là phụ tôn cũng có sở thích giống như nữ tử?
Lan Hưu nói, Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160594/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.