Nghe Hỏa Tịch nói vậy thì ta giống như được uống thuốc an thần, quả thật tađã cất bước ra ngoài đuổi Họa Liễm Tiên Tử. Mới đến đây mấy ngày, tacũng thấy rất nhiều tiên tử “hoa si” muốn vào cửa cầu kiến Hỏa Thần,chắc là lần này cũng không ngoại lệ.
Ta đi đến sảnh trước của Diễm Thải Cung, quả thật có một tiên tử đang ngồi ngay ngắn chỉnh tề. Da mặt của vị tiên tử này rất tốt, gương mặt môihồng răng trắng tự như họa, đặc biệt sau khi nàng ta nghe tiếng bướcchân của ta đến thì đưa mắt nhìn sang, quả thật ánh mắt ấy khiến chongười ta có vài phần thương tiếc.
Chỉ tiếc, Phượng tộc là tiên tộc kiêu ngạo nhất, nàng ta liếc nhìn ta, saukhi phát hiện ta không phải là người nàng ta chờ đợi thì vẻ mặt ngạo mạn hẳn, dáng ngồi cũng không còn nghiêm chỉnh như trước, biếng nhác hỏimột câu: “Sao Thần Quân của các ngươi không ra gặp ta?”
Ta nghĩ, nếu ta đã nhận lời ra đuổi tiên tử ‘hoa si’ này cho Hỏa Tịch thìphải nói vài câu để đuổi nàng ta đi, như vậy mới xóa bỏ được vận rủiphải mài mực. Ta ho hai tiếng, nói: “Hỏa Thần chúng ta đang song tu vớitiên tử khác, không rảnh tiếp đãi ngươi. Nếu ngươi muốn gặp Hỏa Thần,lần sau xin xếp hàng.”
Họa Liễm Tiên Tử này cũng kinh ngạc, thoáng chốc sắc mặt đã trắng bệch đến khó coi nhìn ta chằm chằm nói: “Ngươi vừa nói gì?”
Ta rất kiên nhẫn lập lại một lần nữa: “Hỏa Thần đang song tu, có gì không?”
Xem ra, cảm xúc của Họa Liễm Tiên Tử hơi có chút không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/123812/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.