Trước khi ta ba vạn tuổi, phụ tôn đã dạy ta rằng tiên ma không thể cùng tồn tại.
Kỳ thật ta không hiểu lắm về câu nói ấy. Ma tộc chúng ta lấy sông VongXuyên là ranh giới ngăn cách với Tiên tộc, ngươi đứng ở bên này sông tađứng ở bên kia sông, cả hai chẳng thèm nhìn nhau, vì sao phải không thểcùng tồn tại như vậy.
Ta nói ra những nghi hoặc của mình cho phụ tôn nghe.
Phụ tôn chỉ mắng ta một câu, nói bậy bạ!
Ta thường ngồi ngâm chân bên bờ Vong Xuyên, ngâm lâu đến mức thỉnh thoảngthấy một hai người Tiên tộc từ bên bờ sông đối diện bay qua bay lại. Taliền quan sát kỹ, xét về bộ dạng thì Tiên tộc và Ma tộc chẳng có khácbiệt gì hết, muốn tay thì có tay, muốn chân thì có chân, nhưng hình nhưda mặt đẹp hơn Ma tộc chúng ta rất nhiều. Ma tộc chúng ta có phải quámức xấu xí hay không?
Đương nhiên, cái này chỉ dùng để so sánh người của Ma tộc không bao gồm ta và phụ tôn của ta. Hai cha con ta được xem nhưng người có vẻ ngoài đẹpnhất trong Ma tộc, không thể tùy tiện so sánh với Tiên tộc.
Vì thế ta nói ra những nghi vấn trong lòng này với phụ tôn.
Phụ tôn chỉ mắng ta một câu, càn quấy!
Phụ tôn của ta không giống với phụ tôn của người khác, ông ấy là người đứng đầu Ma tộc, thân mang trong trách không thể trễ nãi, trong mấy vạn nămqua luôn xử lý những chuyện vụn vặt từ lớn đến bé của Ma tộc.
Ta nhìn thấy cũng có chút đau lòng.
Thật vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/123798/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.