Tôi nhận máy, Mạc Lượng ở đầu dây bên kia nói: “An Phi, đến đường dây nóng của thị trưởng cũng không khó gọi như em.”
Những lúc nói chuyện với anh tôi đều im lặng, tựa như thói quen, chỉ cười ngốc vài tiếng hợp không khí.
Cười một chút cũng không sao, anh nói: “Là An Phi ư? Tôi tìm An Phi.”
Tôi nhanh chóng đáp: “Là em đây, anh Mạc Lượng.”
“À,” Anh cười nói, “Anh còn tưởng là cậu kia nữa chứ.”
“Anh Mạc Lượng, anh cứ trêu em nữa đi, biết tỏng em không thể tức giận nổi với anh.”
“Sao em lại bỏ đi trước thế, cũng không chào hỏi tiếng nào cả?”
Tôi chẳng biết trả lời ra sao, không lẽ tôi nói với anh, bố mẹ tôi sắp li hôn, tôi tức giận bỏ đi? Tôi quanh co nửa ngày nói: “Rảnh rỗi không có chuyện gì nên về trước ấy mà... Bây giờ anh đang ở đâu thế? Anh Mạc Lượng?
“Anh đang ở trường học. Nếu em đã bảo là rảnh rỗi thì, Phi Phi, em đã làm qua khảo sát thực địa chưa?”
Trái tim nhỏ của tôi khẽ động: “Khai thác đá dầu ở công viên Cảnh Sơn có tính không?”
Anh bật cười lớn: “Anh dẫn cả đội đi thăm dò ở Nam Hải, em có muốn đi cùng không?”
Tôi chuyển điện thoại qua tay khác, ánh mắt nhìn lên trên, sự suy tư trong khoảng thời gian ngắn có ý nghĩa rất lớn: Tôi với Mạc Lượng ngay cả phim điện ảnh còn chưa cùng xem bao giờ, bây giờ, anh mời tôi đi Nam Hải với mình để khảo sát thực địa? Bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-poseidon-cua-toi/2695616/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.