Về nguyên nhân và kết quả của sự cố lần đó, Hứa Diệp không mở miệng thăm dò. Cậu mơ hồ cảm thấy những người đó nhắm vào mình, nhưng lại không biết mình đã làm cái gì, có thể chọc đến mức những người đó ngoan độc hạ sát thủ như vậy.
Trong khoảng thời gian này, chủ nhân bề bộn nhiều việc, mặc dù vẫn thường xuyên ở nhà với cậu, có đôi khi ngay cả hội nghị cũng chuyển đến họp trong nhà. Hứa Diệp có một loại trực giác, những việc Sở Dục đang xử lý và sự việc ngoài ý muốn lần đó có liên quan, hơn nữa sự tình càng phức tạp và khó giải quyết hơn cậu tưởng. Cho nên cậu cũng không nóng lòng tìm tòi tra cứu chân tướng, bởi vì cậu biết Sở Dục nhất định sẽ cho mình một đáp án.
Rảnh rỗi ở nhà, ngày qua ngày cũng thực sung túc an nhàn, ngoại trừ xem vài quyển sách kinh tế và pháp luật vô vị, Hứa Diệp còn cùng bác Diệp học nấu ăn. Ngày hôm qua lỡ tay làm vỡ nát bát sứ men xanh mà Sở Dục đấu giá mua về, sợ tới mức bác Diệp và cô gái giúp việc bếp núc đều tái mặt, ba người nghiên cứu nửa ngày vẫn không thể đem nó dính lại. Cuối cùng Hứa Diệp chủ động nhận tội, bị phạt quỳ một giờ.
Buổi sáng thứ năm, cậu đang học nướng bánh quy dựa theo trình tự trên máy tính, đột nhiên chuông cửa vang lên. Người đến là Sở Huyên, ngoài cửa còn có mười mấy bảo tiêu mặc đồ đen được huấn luyện nghiêm khắc đang đứng ngay ngắn chỉnh tề.
Tiêu Tuần còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phuc/1520649/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.