Tiền Hán cúi đầu, mái tóc xoăn của cậu dính vào trán, trên khuôn mặt ngây ngô lăn đầy mồ hôi. 
Trần Ngưỡng thấy Tiền Hán im lặng một lúc lâu, thì nói: "Lần trước khi thủy triều lên, cậu liên tục xoa tay, nên tôi hỏi cậu có chuyện gì vậy..... Thì cậu nói cậu bắt cá hơi dính nhớp, rửa sạch rồi nhưng cảm giác đó vẫn còn.... Thật ra lúc đó cậu chỉ đang khẩn trương, vì đã bắt được con cá có tên, giấu nó đi rồi đúng chứ." 
Đồi mồi miếng chặt của Tiền Hán lộ ra một khe hở, nhưng hắn vẫn không nói gì. 
"Con cá đó có lẽ là của Châu Châu." Trần Ngưỡng nói tới đây liền ngừng lại. 
Tiền Hán há miệng, hắn nói gì đó, lại không phát ra âm thanh, thật lâu sau mới thốt ra một tiếng nghẹn ngào. 
Ngày đó hắn bắt được con cá có tên của Châu Châu, hắn hoảng hốt đến mức không ngừng xoa tay, không ngờ rằng Trần Ngưỡng sẽ quan sát thấy hành động của một tân binh như hắn. 
Lúc ấy khi ứng phó với Trần Ngưỡng, tim hắn đập nhanh như sắp nhảy khỏi cổ họng, suýt nữa thì sợ chết khϊếp. 
Tiền Hán giấu con cá đó ở một nơi mà không ai biết, lúc ấy hắn còn không biết phải làm gì với nó, lại rất sợ con cá sẽ bị chuột ăn mất, hoặc là bị người khác bắt được, mỗi ngày trải qua đều rất khó khăn. 
Tiền Hán đã nghĩ ra rất nhiều cách để xử lý con cá đó, nhưng hắn không có bất kỳ hành động nào, do do dự dự. 
Sau đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/1982758/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.