Tác giả: Tây Tây Đặc
Ánh mắt Châu Châu đờ đẫn tự xé nát chính mình.
Toàn thân cô nàng giống như xương sườn hầm lâu ngày, da thịt bên ngoài treo lủng lẳng trên xương cốt, vừa xé nhẹ là rớt.
Tựa hồ còn có mùi nước hầm xương thoang thoảng.
Trần Ngưỡng di chuyển ánh đèn pin ra xa đống xương vụn và mớ thịt nát đầy đất, anh hoài nghi đợt cá triều trước con cá có tên của Châu Châu đã bị người bắt đem đi giấu...... Đêm nay bị ném vào nồi hầm ăn.
Trong thị trấn còn có người.
Trần Ngưỡng cạ đầu lưỡi hơi cứng của mình vào vách của khoang miệng, chưa đầy một phút sau, anh đã gõ hết cửa mấy căn phòng khác, phát hiện hai thanh niên Tiền Hán và Cát Phi đều không có ở trong phòng.
Do chất liệu của cửa nên khi mở ra không hề phát ra âm thanh, nên khi bọn họ ra ngoài cũng không ai biết.
Trần Ngưỡng nói cho mọi người phỏng đoán của mình: "Tôi cảm thấy nguyên nhân cái chết của cô ấy là bị người khác ăn mất cá."
"Đệch." Hướng Đông nhìn một bãi thịt nát xương vụn trên đất, "Tuổi nhỏ như vậy, nhìn còn không tới hai mươi nữa, cuộc đời còn dài, vậy mà cũng tham?"
"Có lẽ chỉ là một suy nghĩ chợt lóe." Trần Ngưỡng nói.
Những viên đá ở Loạn Thạch Cốc tiết lộ một quy tắc ngầm và đều cấm kỵ, miễn là bạn thèm muốn tuổi thọ của người khác, thì tên của bạn sẽ xuất hiện trên lưng một con cá, rất nguy hiểm.
Cách tốt nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/1982754/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.