Hương Tử Mộ nhận lấy viên sữa nhưng không ăn, chỉ cầm nó trong tay.
Trần Ngưỡng nhớ tới lời Châu Châu đã nói, không kiềm chế nổi hỏi: "Cô gặp qua đệ đệ của tôi hả? Ý tôi là, trước khi tiến vào nơi này ấy."
"Chưa từng." Hương Tử Mộ nói, "Chưa từng gặp qua."
Trần Ngưỡng còn chưa kịp nói chuyện, Hương Tử Mộ đã trả viên sữa lại cho anh.
"......?"
Trần Ngưỡng sững sờ bóp viên sữa, đôi mắt nhìn theo bóng dáng Hương Tử Mộ đi ra cửa sau.
Hướng Đông từ phía sau khoác vai anh: "Thích cô ta
à?"
Trần Ngưỡng mở viên sữa ra ăn, hỏi lại một câu: "Mày không cảm thấy khắp người cô ấy đều là bí mật sao?"
"Không có hứng thú." Hướng Đông nhún vai, "Cô ta đâu phải là gì của tao, chẳng qua đúng lúc làm nhiệm vụ thì đυ.ng phải thôi, theo ý tao thì cũng giống như 419(tình một đêm),sẽ không có hậu mãi gì hết, mặc kệ cô ta thần bí ra sao."
Trần Ngưỡng nghe vậy thì nghĩ, Hướng Đông nói rất đúng, đạo lý anh cũng hiểu, nhưng mỗi khi Hương Tử Mộ xuất hiện, lực chú ý của anh sẽ luôn chuyển một ít lên người cô.
"Tao lại thấy mình rất có hứng thú với cô ấy." Trần Ngưỡng thử nói.
Hướng Đông từ phía sau Trần Ngưỡng đi tới phía trước, nhìn biểu tình trên mặt anh rồi hỏi: "Muốn cô ta làm cộng sự với mày hả?"
Trần Ngưỡng: "Hả?"
"Vậy đổi đi." Hướng Đông cất cao giọng, "Ở trong thế giới nhiệm vụ, tìm một cộng sự không tốt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/1982748/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.