"Yêu Dạ, Mộc thuộc tính thiên sinh của ngươi đã bị Hỏa thuộc tính của ta khắc chế, một thân thực lực có thể phát ra được một thành đã là không tệ". Nhạc Phong trên mặt hiện lên vẻ âm lãnh nói. Yêu Dạ trên mặt không có biểu tình gì nói:"Cẩn thận dẫn lửa thiêu thân đó, Bách hoa tân phân quyền!". Thiên nữ tán hoa còn chưa tán đi, khí kình màu hồng nhạt quanh thân Yêu Dạ đại trướng, hai quyền đánh ra như mưa rào, trong chốc lát không gian phía trước trong vòng mấy chục thước chỉ thấy ánh quyền đầu như hoa tán ra, quyền ảnh chồng chất, một đóa rồi lại một đóa nở rộ, một số kẻ tu vi thấp kém ánh mắt nhìn vào đều choáng váng. Đây là công kích trong phạm vi lớn! Không biết một ngày kia Thiên Vũ ấn của ta luyện thành thì sẽ có cảnh tượng gì đây, Trương Hiểu Vũ trong lòng vừa động mà nghĩ. "Lưu tinh nhất kích!" Nhạc Phong đối mặt với vô số hoa quyền nhưng không chút hoảng hốt, Lưu Tinh chùy trong tay toàn lực khai hỏa. Trên Lưu Tinh chùy, hoả quang nổ mạnh, trong nháy mắt từ mấy thước đã bành trướng lên mấy chục thước, giống như một mặt trời nhỏ màu đỏ chẳng những thiêu cháy quyền kình của Yêu Dạ mà còn hăng đánh tới. "Hoa gian du!" Vô số đóa hoa dài mấy thước theo một quỹ tích quỷ dị kéo dài lao về hướng Nhạc Phong, ngay sau đó thân hình Yêu Dạ bỗng nhiên nhạt đi rồi lại xuất hiện bên trong một đóa hoa lớn, hơn nữa còn không ngừng biến hóa. Đầu Đà lão tổ tán thưởng nói:"Hoa gian du của Hoa gian phái quả nhiên không tầm thường, thân pháp quả thật nhất tuyệt". Dạ Chi Hoàng thoáng gật gật đầu, hiển nhiên đồng ý với quan điểm của Đầu Đà lão tổ. Lúc này thân hình Yêu Dạ cùng đóa hoa đều đã đến gần Nhạc Phong, ngay sau đó Yêu Dạ từ trong đóa hoa nhảy ra đồng thời lại đánh ra một chiêu Bách hoa tân phân quyền. Lúc này Lưu Tinh chùy của Nhạc Phong còn ở phía xa, căn bản là không kịp thu về mà Bách hoa tân phân quyền từ xa đánh lại đã khó giải quyết, nay lại gần như thế, trên mặt Nhạc Phong rốt cuộc hiện ra một tia cuống quít, quanh thân hắn hỏa quang tăng vọt đem bản thân bao phủ ở vị trí trung tâm. Bang bang phanh! Chỉ nghe tiếng va chạm vang lên liên tiếp, Hỏa diễm hộ thể nguyên lực của Nhạc Phong dần dần suy yếu cuối cùng chỉ còn lại một tầng mỏng manh cách làn da nửa thước, đang giãy chết. Oanh, hỏa diễm hỏng mất, cuối cùng là mười ba quyền đánh vào giữa ngực và bụng Nhạc Phong, cả người hắn như tôm bị nấu chín bay vụt ra ngoài. Trên Ngọc đỉnh sơn, Mộ Dung Tuyết thấy sư phụ mình chật vật như vậy thì cau mày. Lảo đảo đứng ở giữa không trung, Nhạc Phong phun ra một ngụm máu tươi, mặt đỏ hồng lên, hắn thẹn quá hóa giận nói:"Yêu Dạ, ngươi khinh người quá đáng, thế thì không thể trách ta được". Nói xong, trên người bỗng nhiên hiện lên hào quang màu đỏ sậm. Sau khi hào quang tán đi, trên người Nhạc Phong xuất hiện một bộ áo giáp màu đỏ sậm, mặt trên có khắc rất nhiều phù văn tinh xảo và mơ hồ có hoả tuyến màu đỏ sậm lưu chuyển làm cho người ta cảm thấy năng lượng cường đại nội liễm bên trong. Cái này cũng không phải là Hạ phẩm Nguyên giáp, chẳng lẽ là Trung phẩm, Trương Hiểu Vũ sáng mắt lên. "Vô sỉ, ngay cả Trung phẩm Nguyên giáp cũng mặc vào". "Trung phẩm Nguyên giáp chẳng những khiến lực phòng ngự của Nhạc Phong tăng lên nhiều mà khả năng công kích cũng tăng lên không ít, Yêu Dạ sẽ ra nguy hiểm rồi". "Chưa đến thời điểm cuối cùng cũng chưa cũng biết được, phải biết rằng Yêu Dạ ở Nam vực cũng là đệ nhất nhân dưới Võ tông đó". Trên Ngọc đỉnh sơn vang lên tiếng nghị luận. Yêu Dạ cũng âm thầm nhíu mày, phòng ngự của Trung phẩm Nguyên giáp không phải nói phá là phá được, trừ phi thực lực mình cao hơn đối phương nhiều, bất quá thực lực của nàng và Nhạc Phong chênh lệch không nhiều nên muốn thắng hắn thật là không dễ. Nhạc Phong sau khi mặc vào Trung phẩm Nguyên giáp thì lòng tin tăng lên rất nhiều, hắn cười hắc hắc cầm Lưu Tinh chùy vọt lên, tốc độ so với trước kia nhanh hơn không ít. "Hoa vương quyền!" Yêu Dạ ánh mắt sắc bén lao lên nghênh đón đối phương đánh ra một quyền. Một đóa hoa mẫu đơn thật lớn ầm ầm khắc lên ngực Nhạc Phong cùng với tiếng khí kình nổ mạnh lập tức bao phủ lấy đối phương. "Phá cho ta". Ánh lửa tung tóe, hoa mẫu đơn bị nổ tung tứ phân ngũ liệt, Nhạc Phong lúc này đã đến cách Yêu Dạ chừng ba mươi bước, hắn vung tay ném Lưu Tinh chùy ném ra ngoài. Yêu Dạ nấp vào trong vô số đóa hoa mà sử dụng thân pháp Hoa gian du. Thấy hỏa cầu do Lưu Tinh chùy hóa thành không công kích trúng Yêu Dạ nhưng Nhạc Phong cũng không nhụt chí, hắn đưa tay túm lấy Lưu Tinh chùy rồi lại biến thành hỏa cầu quăng tiếp lần nữa, thế như chẻ tre tàn phá vạn hoa. Không ổn! Nhạc Phong mặc vào Trung phẩm Nguyên giáp đã tạo nên thế bất bại rồi, trong khoảng thời gian này, hoặc là Yêu Dạ có tuyệt chiêu khủng bố có thể phá vỡ phòng ngự của Nguyên giáp hoặc là chờ Nhạc Phong hao hết nguyên lực, không thể triệu hồi ra Nguyên giáp nữa, nếu không khó mà thắng được. Tựa như phỏng đoán Trương Hiểu Vũ, Yêu Dạ lúc này bất chấp việc bại lộ tuyệt chiêu áp dưới đáy hòm, cho dù nàng đã tiếp cận Khuy đạo cảnh giới nhưng không có tuyệt chiêu cường đại nào thì căn bản là không thể nào nói nổi. "Nhạc Phong, tiếp ta một chiêu Hoàn toàn áo nghĩa". Thân hình Yêu Dạ thấp thoáng từ khoảng cách trăm bước xa trong hư không hình thành ba cái cái nhân ảnh, mỗi một cái đều trông rất sống động, phân không rõ thiệt giả. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net Đầu Đà lão tổ kinh dị kêu lên một tiếng, Hoàn toàn áo nghĩa, phải biết rằng Đầu Đà lão tổ cũng vô pháp nghiên cứu tu luyện ra Hoàn toàn áo nghĩa vì cái đó và tu vi không có quan hệ gì. Phải là Khuy đạo cảnh giới mới đủ tài năng lĩnh ngộ đến Hoàn toàn áo nghĩa. Chẳng lẽ Yêu Dạ đã đạt tới Khuy đạo cảnh giới, bất quá thoạt nhìn không quá giống, cao thủ Khuy đạo cảnh giới chống lại Nhạc Phong tuy rằng sẽ không thể miểu sát nhưng cũng không đến mức rơi xuống hạ phong. Đương nhiên Đầu Đà lão tổ tuy rằng chưa lĩnh ngộ đến Hoàn toàn áo nghĩa, cũng chưa tiến vào Khuy đạo cảnh giới nhưng mà tu vi của hắn cực kỳ cao thâm. Cứng đối cứng mà nói, Khuy đạo cao thủ bình thường căn bản không phải là đối thủ của hắn, giống như một tiểu hài tử quyền pháp cao tới đâu nhưng bảo hắn đi đánh nhau với người lớn thì không phải là đi tìm chết sao. Hoàn toàn vũ kỹ áo nghĩa chính là Thiên cấp vũ kỹ, tuy rằng so với Địa cấp thượng thừa vũ kỹ vẫn kém hơn một cấp bậc nhưng chênh lệch trong đó không rõ ràng. Trương Hiểu Vũ trước mắt chưa nhìn thấy có người thi triển Thiên cấp vũ kỹ, hôm nay có cơ hội nhìn thấy, nhất định phải hảo hảo nhìn cho rõ ràng. Nhạc Phong thấy trước mắt xuất hiện ba Yêu Dạ thì cũng không kích động mà trào phúng nói:"Thực lực của ngươi bất quá chỉ cao hơn ta một bậc, tuyệt chiêu cường thịnh mà cho rằng có thể phá được phòng ngự của Nguyên giáp sao?". Ba Yêu Dạ biểu tình giống nhau như đúc, lạnh nhạt nói:"Vô hạn tiếp cận Thiên cấp vũ kỹ với Thiên cấp vũ kỹ, chênh lệch trong đó xem ra ngươi còn chưa thể lĩnh hội được, hôm nay ta cho ngươi nếm thử một lần, hy vọng lần sau nhìn thấy ngươi vẫn còn có thể mặt không đổi sắc". Nói xong ba cái thân ảnh đồng thời kết ấn, mười ngón tay thon dài trắng noãn lấy tốc độ như ma mị biến hóa hơn trăm lần, khó có thể tưởng tượng một người có thể nhớ rõ trình tự thủ ấn như vậy. Dạ Chi Hoàng nhẹ nhàng gật gật đầu, thì ra là thế, Yêu Dạ còn chưa đạt tới Khuy đạo cảnh giới nhưng mà cái thủ ấn phức tạp kia lại có thể thông qua biên độ sóng trong nháy mắt làm cho nàng tiến vào Khuy đạo cảnh giới, bất quá bởi vì mượn ngoại lực tiến vào cho nên trong khoảng thời gian này Yêu Dạ không có ý niệm nào khác mà chỉ có ý niệm đả bại Nhạc Phong trong đầu. Quả nhiên như Dạ Chi Hoàng sở liệu, sau khi hoàn tất thu ấn Yêu Dạ tựa như thay đổi thành một người khác, cả người có vẻ như đờ đẫn hư vô, chỉ có ánh mắt bắn về phía Nhạc Phong thì tràn đầy chấp niệm mãnh liệt. Ánh mắt Nhạc Phong lấp lóe, với kinh nghiệm chiến đấu của hắn thì tự nhiên đã nhìn ra trên người Yêu Dạ phát sinh chuyện gì hơn nữa hơn quá nửa là bất lợi đối với hắn. Để cẩn thận, Nhạc Phong vận chuyển nguyên lực trong cơ thể tới cực hạn, bên ngoài Nguyên giáp lúc này hình thành một tầng hỏa diễm thiêu đốt cháy bỏng, đây là pháp môn phòng ngự cường đại nhất của Thánh Hỏa giáo: "Thánh hỏa tráo", hơn nữa với Trung phẩm Nguyên giáp, hắn thật không tin Yêu Dạ có thể phá vỡ được. Ba Yêu Dạ trong lúc Nhạc Phong đang khởi động Thánh Hỏa tráo đã liền ra tay, chỉ thấy hai tay của các nàng vẽ lên nửa vòng tròn rồi tam đóa mẫu đơn tựa như thực chất, bộ dáng yêu dị hội tụ lại cùng nhau, sau đó là thanh âm lạnh nhạt vang lên: "Hoa vương quyền áo nghĩa: Tử vong hoa trận". Mẫu đơn sau khi hợp nhất như lưu tinh lao vào lớp hỏa tráo của Nhạc Phong, sóng xung kích cuồn cuộn trong nháy mắt lan ra phía ngoài đến hơn một ngàn thước trên Ngọc đỉnh sơn. Tạp sát tạp sát, vách núi giống như đậu hủ vậy, trong nháy mắt đã biến thành một bụi phấn lả tả rơi xuống chân núi, trên vách núi còn lưu lại một vết sâu hoắm dài vài trăm thước. Cả Ngọc đỉnh sơn chấn động một trận, Trương Hiểu Vũ thầm than thật mạnh, dư kình này so với Thất sát quyền cường mạnh hơn mấy lần, nếu bị đánh trúng trực diện thì không biết có thể phá vỡ Thần ma thể của mình hay không. Đám Chưởng môn các môn phái mặt mày đều kinh hãi, hiển nhiên đã bị chiêu này của Yêu Dạ làm chấn động. Tuy nhiên Trung phẩm Nguyên giáp không hổ là Trung phẩm Nguyên giáp, sau khi Thánh Hỏa tráo tan biến, Nguyên giáp màu đỏ sậm trên người Nhạc Phong vẫn đủ sức kháng cự lại nhất kích khủng bố kia, mặc dù hào quang có ảm đạm đi ba phần. Bất quá sự tình không đơn giản như vậy, Hoàn toàn áo nghĩa và Tử Vong hoa trận của Yêu Dạ rõ ràng là còn Hoa trận công kích, nếu không thì chính là kêu loạn rồi, Trương Hiểu Vũ chăm chú nhìn tiếp vào chiến đấu. Trương Hiểu Vũ đoán không sai, Tử Vong hoa trận tự nhiên là phải có trận hình công kích, mẫu đơn do khí kình áp súc ngưng tụ thành lại tách ra ra làm ba, đem Nhạc Phong vây ở giữa, theo sau một màn khủng bố xuất hiện, đóa hoa này tựa như bánh răng xoay tròn không ngừng cắt vào Nhạc Phong ở giữa. Mẹ nó, Yêu Dạ này có phải đã học vật lý hay không, dùng đao chặt cây có thể mất nửa ngày trời nhưng nếu dùng cưa cắt thì chỉ cần non nửa canh giờ. Nguyên lý vận dụng lực lượng này hoàn toàn khác nhau. Hiện tại đóa hoa đang xoay tròn rõ ràng là đang dùng nguyên lý răng cưa mà, nó có thể dễ dàng cắt đứt vật có độ cứng rắn hơn nó mấy lần. Nhạc Phong hoảng hốt, hào quang trên Nguyên giáp đang từng bước ảm đạm đi, chỉ sợ không bao lâu thời gian nữa sẽ bị phá vỡ, đến khi đó hắn thật sự như dê nằm trên thớt chờ mổ thịt. "Thánh hỏa Phần Thiên!". Một đoàn hồng quang mang theo tơ lửa màu vàng vụt bốc cháy lên, điên cuồng lao đến chỗ ba đóa mẫu đơn đang kịch liệt xoay tròn, chỗ giao tiếp liền tuôn ra hỏa tinh mãnh liệt. Dù sao không phải là Khuy đạo cảnh giới chân chính nên Yêu Dạ vẫn chưa thể khống chế được hoa trận một cách tự nhiên. Hoa mẫu đơn trong hỏa diễm cực nóng dần dần hỏng mất, cũng như Nguyên giáp của đối phương vậy. "Bạo!" Đôi môi hồng nhuận nhỏ nhắn nhẹ nhàng nói ra một từ trong trẻo nhưng lạnh lùng, ba đóa mẫu đơn kịch liệt co rút lại rồi lại phình ra sau đó nổ tung. Ở phía trong, Nhạc Phong thống khổ không thôi, uy lực của vụ nổ đều tập trung không lãng phí trút xuống trên người hắn, Trung phẩm Nguyên giáp trong nháy mắt đã hóa thành một đạo hào quang màu đỏ sậm mà rút vào trong cơ thể. Hoa mẫu đơn nổ tung tan tác nhưng sóng xung kích đánh mạng lên người Nhạc Phong, hắn bộ dáng nguyên bản là nhất phái tông sư nhưng giờ phút này so với một tên ăn mày đáng thương nhất cũng không bằng, cả người đầy máu tươi. Công kích chấm dứt, Nhạc Phong phun ra một ngụm máu to rồi lảo đảo gục xuống. Mộ Dung Tuyết vội phóng lên cao xông đến đỡ lấy Nhạc Phong đồng thời la lên:"Sư phụ không sao chứ!". Nhạc Phong gian nan lắc đầu, hắn đã bị thương rất nặng, trong cơ thể nguyên lực đã bị đánh tan, căn bản là không còn một tia khí lực mà ngồi dậy nổi. Sau khi ra khỏi Khuy đạo cảnh giới, Yêu Dạ nhìn Nhạc Phong liền biết đã đả bại hắn nhưng cũng không nói gì, thân hình nhoáng lên một cái đã quay về chỗ ngồi của mình. "Sỉ nhục hôm nay, ngày khác tất báo". Nhạc Phong được Mộ Dung Tuyết giúp đỡ bay đến chỗ ngồi nhịn không được oán độc nói. Yêu Dạ thản nhiên nói:"Nếu ngươi có thực lực này thì tùy thời phụng bồi". Hai đại Võ tông cường giả quyết chiến làm cho mọi người đại mở nhãn giới, đặc biệt là Hoàn toàn áo nghĩa do Yêu Dạ thi triển lúc cuối uy lực to lớn không thể tưởng tượng, điều này làm cho rất nhiều chưởng môn các môn phái bị một chút đả kích, bởi vì lấy thực lực của bọn họ hiện giờ đi làm kẻ xách giày cho người ta cũng không xứng. Chờ khi tiếng nghị luận của mọi người dần nhỏ xuống, Đầu Đà lão tổ đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Hiểu Vũ. Lộp bộp, Trương Hiểu Vũ thầm nghĩ kẻ đòi mạng đến rồi đây, quả nhiên là tránh không khỏi. Lạc Thi Thi và Mộc Không đều thay đổi sắc mặt. Đầu Đà lão tổ mỉm cười nhìn Lạc Thi Thi nói:"Huyền Âm Môn ở trên tay ngươi cũng coi như chính thống, ba tháng sau đem tư liệu đám cao tầng đưa đến Bạch Đà sơn đi!". Cả Ngọc đỉnh sơn trong nháy mắt yên tĩnh xuống, Đầu Đà lão tổ như vậy nói rõ ràng là muốn Huyền Âm Môn thần phục Bạch Đà sơn rồi. Dạ Chi Hoàng vẻ mặt thản nhiên, giống như đang ở một chỗ khác, không bị ngoại sự quấy nhiễu. Diệp Tiêu Đình thì mặt không chút thay đổi, hắn đã đoán trước được việc này, Đầu Đà lão tổ sao có thể bỏ qua cho Trương Hiểu Vũ cùng Huyền Âm Môn chứ, nếu Huyền Âm Môn chấp nhận thì không sao, nếu không tiếp thụ mà nói thì Đầu Đà lão tổ sẽ gây khó dễ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]