Sau khi thoát khỏi Bình An trấn, Trương Hiểu Vũ không lộn lại gặp Phún hỏa tích dịch, hiện tại thương thế của hắn mới khôi phục được năm sáu thành, cái này là do thể chất hắn đặc thù, nếu là người bình thường thì tuyệt đối không thể như vậy.
Phía sau Công Dương Nhược vẫn đang đuổi theo Trương Hiểu Vũ, Đại võ sư tuy không thể phi hành nhưng từ lòng bàn chân có thể sinh ra dòng khí làm cho mỗi bước nàng ta có thể lướt đi ra xa hơn mười thước, tay áo phiêu phiêu tựa như phong chi tinh linh mang theo sát khí mơ hồ vô chừng tập trung và bóng người phía trước.
Hưu, ngân quang bắn ra, một thanh tiểu kiếm từ tay nàng vọt ra, theo một quỹ tích mơ hồ bắn ra. Không cần quay đầu, đại kiếm trên tay Trương Hiểu Vũ khẽ chém ra sau, thân kiếm dày rộng lập tức đón đỡ tiểu kiếm, đương nhiên, bởi vì lực xuyên thủng của kiếm khí rất lớn nên trên mặt đại kiếm đã lưu lại một cái lỗ.
"Ta không muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi thúc thủ chịu trói là được". Từ phía sau xông đến, Công Dương Nhược thản nhiên nói.
"Thúc thủ chịu trói không phải phải là đại biểu cho chết sao, có cái gì khác nhau đâu". Hai chân chạy nhanh, tốc độ của Trương Hiểu Vũ từ đầu tới cuối chưa từng giảm đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Công Dương Nhược cười lạnh nói:"Cái này không phải do ngươi nữa rồi". Nói xong, trong tay cô ta xuất hiện ba thanh tiểu kiếm, theo hình tam giác hình bay vụt ra ngoài, phân biệt đánh về phía lưng, eo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-cuu-bien/1436068/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.