Trương Đường bị Vi Sở Chi đánh giá, cảm thấy dường như nội tâm của mình đều bộc lộ hết dưới ánh mắt của Vi Sở Chi, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ bức rức. 
Vi Sở Chi đánh giá Trương Đường hẳn một lúc, mới lạnh nhạt hỏi: “Ngươi định giúp ta thế nào?” 
Trương Đường không thèm suy nghĩ đáp: “Tôi có số điện thoại của nó và tin tức rõ ràng về nó.” 
Vẻ mặt của Vi Sở Chi bình thản, dường như chẳng hứng thú gì. 
Trương Đường nhìn sắc mặt hắn, thăm dò: “Vậy… tôi đưa nó tới chỗ ngài ngay, để ngài đối mặt với nó nói chuyện?” 
Lúc này trên mặt Vi Sở Chi mới lộ ra một chút nụ cười: “Ta ở khách sạn An Lăng chờ tin tốt của ngươi. 
Nếu như sự tình thuận lợi, ta sẽ nhớ tới ngươi.” 
Trương Đường vừa nghe, liền mừng ngoài tưởng tượng, hăng hái cả người, hắn vội vàng hành lễ, trong miệng liên tục cảm ơn, bộ dạng khúm núm nịnh bợ, thậm chí đến bảo vệ của Vi Sở Chi cũng thập phần khinh thường. 
Để lại địa chỉ và phương thức liên lạc, Vi Sở Chi rời khỏi sòng bạc trong đám bảo vệ vây chặt. 
Trương Đường thì trở lại sòng bạc, tìm Mễ Văn, tiến hành công tác khuyên giải thuyết phục. 
Do lúc này đang là lúc đi làm, Mễ Văn không đi được, Trương Đường đành trở về cương vị công tác chờ đợi. 
Qua đại khái hơn một tiếng đồng hồ, tới giờ cơm trưa, Triệu Thụy và Mễ Văn rời bàn đánh bạc, hẹn nhau tới quán cơm bên ngoài ăn cơm, tiền lương của làng du lịch Duy Ni tuy rất cao, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3986076/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.