Hoàng Chấn Vũ và Liêu Luân mang đầy mình thương tích và đầy bụng oán độc trở về nhà, đến buổi chiều cũng bỏ không học.
Hai người đã có ước định, nhất định phải đòi lại mặt mũi, nhất định phải trả thù Triệu Thụy thật hung ác, làm cho hắn thê thảm vô cùng, mới có thể phát tiết nỗi hận trong lòng.
Hồ Tề tuy bị dọa không nhẹ, nhưng vì không chịu thương hại gì, cho nên đối với sự báo thù có chút chần chừ.
Sự bưu hãn hung ngoan mà Triệu Thụy triển hiện ra thực khiến hắn ấn tượng quá sâu sắc, một khi nhớ tới cảnh cáo cuối cùng của Triệu Thụy phát ra, trong lòng hắn không khỏi có chút phát lạnh, hắn không biết mình có nên tiếp tục đi chung một bọn với tụi Hoàng Chấn Vũ và Liêu Luân không.
Xem xét suy nghĩ thật lâu, hắn cuối cùng vẫn quyết định tạm thời bàng quan, nếu như Hoàng Chấn Vũ và Liêu Luân có thể báo thù thành công, đó tự nhiên là quá tốt, nếu như không, vậy coi như dù có hắn phụ vào cũng không mang lại bất kì tác dụng gì, trái lại còn dẫn lửa thiêu thân, hoàn toàn không cần thiết phải thế.
Hoàng Chấn Vũ rời khỏi tiệm, bắt xe tới thẳng xí nghiệp mà ba hắn quản lý, xin ba hắn giúp đỡ.
Cha của Hoàng Chấn Vũ, Hoàng Thiên Thành, là một lão tổng của một xí nghiệp quốc gia ở Đông Hồ, công nhân viên dưới tay hơn vạn, xí nghiệp mỗi năm nộp một lượng thuế lớn cho chính phủ thành phố Đông Hồ, được coi là một tài nguyên lớn của chính quyền thành phố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985904/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.